Chiến Thần Phong Vân

Chương 2363



Chương 2363:

 

Đám đông chia làm hai ngả, bận rộn làm việc.

 

Độc Lang gọi một đội quân lớn, thu dọn bãi chiến trường lộn xộn.

 

Chiến thần Côn Luân và những người khác tản ra xung quanh, đi tìm kiếm dấu vết của Sát Lang.

 

Mấy người Bao Nghĩa Đình run rẩy đến trước mặt Diệp Huyền Tần, quỳ xuống. “Cảm ơn Thần Soái đã báo thù rửa hận thay chúng tôi!” Diệp Huyền Tần khẽ gật đầu: “Ừm, không có gì.

 

Mấy người vẫn thấp thỏm quỳ dưới mặt đất, không nói

 

Bọn họ đang đợi Thần Soái xử lý. gì.

 

Hôm nay sống hay chết, tất cả phụ thuộc hết vào lời nói của Diệp Huyền Tần.

 

Diệp Huyền Tần tất nhiên cũng hiểu ý của họ. Thật sự, bây giờ anh không có ý muốn giết mấy người họ.

 

Chưa kể lần này, Bao Nghĩa Đình đã giúp anh rất nhiều, vừa nãy anh ta phá hỏng việc tự diệt nền tảng của Thiên Ma Vương, cũng tương đương với việc cứu Diệp Huyền Tần một mạng.

 

Bao Nghĩa Đình cũng có thể coi là đã lấy công chuộc tội.

 

Diệp Huyền Tần: “Sau này mấy người có dự định gì không?”

 

Lời này vừa phát ra, đám người Bao Nghĩa Đình lập tức trở lên phấn khích.

 

Lời này của Diệp Huyền Tần, cũng tương đương với ý nói, tha cho mấy người một mạng. Bao Nghĩa Đình lập tức nói: “Thần Soái, chúng tôi trước đây tội lỗi nặng nề, chúng tôi biết tội rồi!”

 

“Sau này chúng tôi muốn lập công chuộc tội, hầu hạ Thần Soái, mong Thần Soái thành toàn!”

 

Diệp Huyền Tần hít một hơi thật sâu, gật đầu nói: “Vậy cũng được, tôi sẽ đồng ý cho các người. Mấy người tới quân khu Bắc Cương báo cáo, làm việc ở tầng thấp nhất. “Cơ chế thăng cấp, giống như các chiến sĩ bình thường!”

 

Mấy người Bao Nghĩa Đình vô cùng vui mừng, vội vàng cảm ơn.

 

Lời nói này của Diệp Huyền Tần, cũng coi như cho họ một cuộc sống khác.

 

Sau khi đám người Bao Nghĩa Đình đi khỏi, Diệp Huyền Tần cũng rời đi, anh cũng phải đi điều tra tung tích của Sát Lang.

 

Long Thần Vận Quốc đột nhiên bay lượn trên cánh tay của Diệp Huyền Tần.

 

Vòi của nó vỗ vào cánh tay của Diệp Huyền Tần, nói: “Thần Cốt, Thần Cốt, ra đây nói chuyện một lát đi!”

 

“Cút đi!” Thần Cốt cực kỳ ghét Long Thần Vận Quốc: “Nợ của chúng ta sau này lại tính:

 

Long Thần Vận Quốc vội vàng nói: “Thần Cốt, đừng tức giận mà, lúc trước ta hấp thụ vận khí của mi, là bởi vì ta không biết mi có ý thức. Nếu như sớm biết chuyện đó, ta đã không hút rồi.”

 

Thần Cốt: “Cút đi! Ta rõ ràng đã cảnh cáo mi rồi, mi rõ ràng biết ta có ý thức, mà vẫn hút, là mi cố ý.

 

Long Thần Vận Quốc có chút ngại ngùng: “Vậy… được rồi, chuyện đó sau này hãy nói. Bây giờ, ta muốn bàn chuyện hợp tác với mi “Chuyện hợp tác này bất luận là đối với ta hay mi, đều có lợi ích to lớn.

 

Thần Cốt không trả lời, không biết là ngầm nhận cho Long Thần Vận Quốc tiếp tục nói chuyện, hay là thực sự không thèm nói chuyện với nó.

 

Long Thần Vận Quốc tiếp tục nói: “Mì xem, ta hiện giờ chỉ còn một thân ảo ảnh, thực lực cũng bị hạn chế rất nhiều. Nếu mi thiếu vật chủ, thực lực của mi cũng bị hạn chế.”

 

“Không bằng mi và ta hợp lại, mi trở thành cơ rồng của ta, để cho thực lực của hai ta đều được phát huy tối đa, đối với cả ta và người đều có lợi. “Hơn nữa ta sẽ cho mi một nửa quyền kiểm soát cơ thể, được không?”

Cút!

 

Lời đề nghị của Long Thần Vận Quốc đã chọc giận

 

Thần Cốt.

 

Thần Cốt khẽ run lên, sóng xung kích mạnh mẽ phát ra đánh bay Long Thần Vận Quốc. “Cái đồ vô liêm sỉ nhà mi, làm sao xứng ở nhà nơi ta.”

 

“Trên đời này chỉ có Huyết mạch thuần long mới có thể khiến ta cúi đầu quy phục, những người khác, có ý tứ này đều là đắc tội!”

 

“Lần này tha cho mi một mạng, nếu còn có lần sau, thì đừng có trách!”

 

Long Thần Vận Quốc bị Thần Cốt dạy dỗ, đã yếu hơn rất nhiều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.