Chiến Thần Phong Vân

Chương 2461



Chương 2461:

 

Mặc dù nó cũng chỉ là một cái bóng nhưng cái búng tay đó lại phát ra âm thanh.

 

Sau cái búng tay đó, đột nhiên Vạn Ác Cốc bắt đầu nổi lên một trận động đất xào xạc.

 

Tiếng động này liên tục và dày đặc khiến cho người nghe vô cùng khó chịu.

 

Diệp Hiền Tần nhìn xung quanh, hoảng sợ phát hiện, nhưng thi thể đã chết từ lâu kia, thối rữa đến mức không nhận ra lại bắt đầu cử động.

 

Bọn họ chậm rãi bò dậy từ dưới mắt đất, đứng lên, hai cặp mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào Diệp Hiến Tần. Mấy chục nghìn thi thể thối rữa đứng lên thành đoàn, đồng đoạt bước tới, nhìn chằm chằm vào anh ta, cảm giác đó.

 

Tinh thần của Diệp Hiến Tần suýt chút nữa sụp đổ.

 

Gặp quỷ, thực sự là anh ta đã gặp quỷ.

 

Cái bóng này lại có thể khống chế đồng loại mấy chục ngàn thi thể cổ ở đây. Chắc chắn thực lực của ông ta lợi hại hơn Diệp Hiện Tần.

 

Diệp Hiến Tần không nghi ngờ gì thêm, chỉ cần đối phương ra lệnh, chắc chắn những thi thể này sẽ nhào tới và xé xác anh ta ngay lập tức.

 

Đụng phải cao thủ, Diệp Hiên Tần cũng không khỏi thấy lúng túng: “Tiền bối, là vãn bối thiếu cẩn trọng, có mắt không nhìn thấy thái sơn đã mạo phạm tới ông. Mong rằng tiền bối không trách cứ vãn bối”

 

Đối phương cười lạnh nói: “Vừa rồi cậu nói không sai, bản thể và cái bóng là cùng mạch đồng nguyên, không thể tồn tại đơn độc được.”

 

“Nghiêm túc mà nói, tất cả thi thể ở đây cũng được coi là bản thể của tôi. Chỉ là cái bóng của tôi tu luyện mạnh mẽ hơn thân xác nên đến bây giờ cái bóng này đã thành bản thể của tôi.

 

Đối phương chỉ nói ung dung một cậu lại khiến trong lòng Diệp Hiến Tần cảm thấy vô cùng kinh hoàng.

 

Hơn mười ngàn thi thể cổ ở Vạn Ác cốc này đều là bản thể của ông ta!

 

Hơn nữa bây giờ cái bóng của ông ta còn có thực lực mạnh hơn cả bản thể của ông ta.

 

Vậy rốt cuộc thực lực thực sự của ông ta mạnh tới cỡ nào chứ? Diệp Hiến Tần không thể tưởng tượng nổi. Dĩ nhiên, anh ta cũng có thể khẳng định được, thực lực của đối phương mạnh gấp mấy lần, mấy chục lần, thậm chỉ mấy trăm lần so với anh ta.

 

Diệp Hiến Tần cố ý làm quen đối phương: “Không biết đại danh của tiền bối là gì. Tôi nhìn đại pháp thuật rời bóng của ông rất giống với âm ti của tôi, không biết âm ti của tôi và ông có liên quan gì không?”

 

Đối phương tò mò nói: “Ồ, vậy cậu chính là người của Âm Ti sao?”

 

Diệp Hiến Tần gật đầu: “Đúng vậy, tôi chỉ là một người nhỏ bé không có tên tuổi ở Âm Ti mà thôi.” Đối phương gật đầu đầy vui mừng: “Ồ, hiếm thấy hiếm thấy! Âm Ti còn có người thứ hai có thể tìm được nơi có âm khí mạnh như ở đây sao.”

 

“Ta cũng là người của Âm Ti. Vì đã quá lâu rồi nên ta không thể nhớ được tên của mình nữa. Nhưng mà người của Âm Ti gọi ta là Ảnh Chủ.

 

Ảnh Chủ?

 

Diệp Hiến Tần cau mày: “Cái tên này có chút thuộc, dường như là đã nghe thấy ở đâu đó rồi.”

 

Ảnh Chủ nói: “Đương nhiên, Ta chính là một trong Tám Đại Hộ Pháp ở thế hệ trước của Âm Ti, tiếng tăm lừng lẫy nên đương nhiên là cậu đã từng nghe nghe nói qua rồi.”

 

Diệp Hiên Tần vội vàng cúi đầu chào: “Âm Tị, Diệp Hiên Tần, kính chào cựu Hộ Pháp.”

 

Ảnh Chủ nói: “Không cần khách sáo. Tôi hỏi cậu, cậu có biết Thiên Ma Vương Âm Ti không?”

 

Diệp Hiện Tân liền vội vàng gật đầu: “Đương nhiên là biết không dám giấu giếm, Thiên Ma Vương chính là bố nuôi của tôi.”

 

Cái gì!

 

Cả người Ảnh Chủ run lên, ánh mắt sáng quắc nhìn Diệp Hiện Tần, vô cùng kích động: “Cậu chính là con trai của Thiên Ma Vương sao? Tôi hỏi cậu, Thiên Ma Vương có mấy người con?”

 

Diệp Hiến Tần: “Chỉ có một mình tôi thôi.”

 

Ảnh Chủ: “Tên của cậu là gì?”

 

Diệp Hiền Tần: “Tôi tên là Diệp Hiện Tân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.