Chiến Thần Phong Vân

Chương 404



Bấy giờ mặt mũi hiệu trưởng xám ngoét như tro tàn.

Bà ta không thể ngờ được rằng tên “nông dân” này lại là kẻ giấu nghề như thế, giả heo ăn thịt hổ.

Lần này ông ta đã đá nhầm vào tảng đá cứng rồi.

Thế nhưng bà ta vẫn chưa hết hi vọng.

Thế giới ngầm không thể làm gì được anh nhưng chắc chắn giới chính trị thì có thể đè đầu cưỡi cổ anh dễ như trở bàn tay đấy!

Ở trong cái xã hội đen đó lâu rồi ra ngoài thế giới bình thường sẽ phải thua những người nắm quyền thật sự ngoài sáng.

Hiệu trưởng lạnh lùng nói: “Tôi thừa nhận tôi đã xem nhẹ cậu quá rồi.”

“Bây giờ tôi sẽ cho cậu và cũng cho mình một cơ hội. Chuyện này sẽ kết thúc như thế, tôi có thể cho phép Uyển Nhi tiếp tục đi học ở chỗ này, thậm chí có thể miễn phí hết các loại học phí.”

Diệp Huyền Tần: “Cho tôi cơ hội ấy hả? Bà không xứng!”

Hiệu trưởng hơi tức giận: “Hừ, cậu đừng có được đằng chân rồi lại lên đến đằng đầu nhé, tôi đã nhượng bộ cho cậu rất nhiều rồi.”

Diệp Huyền Tần: “Không cần, bà có thể làm gì thì cứ làm hết sức mình đi là được rồi.”

Tượng đất cũng được nung trong lửa, hiệu trưởng đã nổi giận thật rồi: “Được, cậu đã thích tìm chết thì tôi thỏa mãn cho cậu. Tôi sẽ nhờ người bạn trong Bộ Giáo dục và đào tạo xóa hết tất cả học bạ của con cháu họ hàng thân thích cũng như bạn bè nhà cậu, tôi xem cậu sẽ dùng cái cớ gì để giải thích với người nhà và bạn bè mình.”

Nói xong hiệu trưởng bèn lấy điện thoại di động ra và bắt đầu nhấn số gọi.

Diệp Huyền Tần cũng cười lạnh lấy điện thoại ra bấm số của Thẩm Hải.

Thẩm Hải: “Ngài Diệp, cậu có lời gì cần dặn xin cứ nói.”

Diệp Huyền Tần: “Tạm thời đóng cửa dừng hoạt động của tất cả các nhà trẻ trong hệ thống nhà trẻ Trí Tuệ, sau đó tìm cơ hội thu mua về.”

Thẩm Hải không hỏi lại lấy một lời, thoải mái đồng ý: “Không thành vấn đề.”

Đóng cửa tạm dừng hoạt động một thương hiệu nhà trẻ không tới một ngàn tỷ đồng với Thẩm Hải mà nói là chuyện hết sức dễ dàng, nhẹ nhàng như trở bàn tay.

Diệp Huyền Tần cúp điện thoại thì hiệu trưởng cũng vừa cúp điện thoại.

Hiệu trưởng cực kì đắc ý nói: “Hừ, cứ chờ đó mà xem.”

“Bạn tôi trên Bộ Giáo dục đã bắt tay vào điều tra các mối quan hệ bên cậu rồi, một khi xác định được tất cả người thân và bạn bè của cậu xong thì cậu cứ chờ lãnh hậu quả cho hành vi ngu xuẩn của mình đi.”

Diệp Huyền Tần mỉm cười: “Để tôi xem bà có thể làm được điều đó không nhé.”

Mọi người đứng xung quanh hóng hớn cũng lắc đầu tiếc thay cho Diệp Huyền Tần.

Một khoảnh khắc khoe mẽ cứng miệng nhất thời của một tên não toàn cơ bắp để rồi đánh mất tương lai của tất cả những đứa trẻ chưa kịp lớn của họ hàng thân thích và bạn bè, chẳng có lời tí nào cả.

Trong mắt bọn họ, Diệp Huyền Tần chẳng thể nào có tiếng nói trong giới chính trị đầy quan chức cấp cao như cái giới xã hội đen thế này.

Dù rằng anh có chút quan hệ với người trong ngành giáo dục nhưng chắc chắn không thể sánh bằng hiệu trưởng có thâm niên công tác.

Suy cho cùng thì dám xã hội đen lo trốn quan chức còn không kịp đó chứ ở mà còn đâm đầu vào đi tạo mối quan hệ?

Chẳng mấy chốc thì một chiếc xe màu đen của chính phủ đã nhanh chóng chạy tới nơi này.

Nhìn thấy chiếc xe riêng đó, hiệu trưởng cực kì hào hứng: “Là xe riêng của Bộ Giáo dục đấy. Không ngờ bạn tôi trên đó lại đích thân tới đây thế này, Diệp Huyền Tần, cậu cứ rửa cổ chờ bị chém đầu đi.”

Hiệu trưởng chạy vội ra ngoài vào đón, chủ động mở cửa xe ra cho người đó.

Mấy người mặc tây trang mang giày da bước từ trên xe xuống.

Hiệu trưởng hào hứng nhìn người đàn ông đeo mắt kính đi đầu, nói: “Anh Lý Hòa, chính là thằng ranh này đang gây tối ở đây đấy…”

Người đàn ông đeo kính nói: “Chuyện khác từ từ nói đã, lần này tôi tới đây để thực hiện mệnh lệnh của Bộ Giáo dục tỉnh Hà Sơn để chính thức thông báo cho cô biết quyết định mới.”

“Một trăm lẻ sáu nhà trẻ trong chuỗi nhà trẻ Trí Tuệ cả nước đều phải đóng cửa và ngừng kinh doanh vô thời hạn để chỉnh đốn và cải cách vì bị tình nghi có những hành vi vi phạm pháp luật. Tất nhiên cũng bao gồm cả nhà trẻ cô đang làm hiệu trưởng. Phiền cô phối hợp với cơ quan nhà nước, lập tức đóng cửa.”

Cái gì!

Xung quanh lặng ngắt như tờ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.