Chiến Thần Phong Vân

Chương 506



Tất nhiên, Đỗ Tuyết không biết chủ tịch mới của King Mutual Entertainment là ai, tất cả những gì cô ta nói đều do cô ta tự tưởng tượng ra, là cô ta cố tình ngược đãi chủ tịch mới.

Ai nói công ty của ông ta nợ tiền của cô?

Diệp Huyền Tần: “…”

Không, anh phải làm theo để chứng minh mình vô tội.

Diệp Huyền Tần lộ vẻ không vui: “Đi thôi, dẫn đường.”

Đỗ Tuyết có chút kinh ngạc: “Anh vẫn đi sao? Nghe nói bên kia mắc bệnh giang mai, sợ lây nhiễm cho anh thì sao?”

Diệp Huyền Tần: “…”

Càng nói, càng thấy quá đáng.

Diệp Huyền Tần khăng khăng muốn đi, Đỗ Tuyết không có lựa chọn nào khác ngoài đưa Diệp Huyền Tần đến đó.

Đương nhiên, trước khi rời đi, Diệp Huyền Tần cũng không quên giúp Đỗ Tuyết nộp phạt.

Hai người lái hai chiếc xe, một chiếc phía trước và một chiếc phía sau, Diệp Huyền Tần theo sau.

Anh nhận thấy kỹ năng lái xe của Đỗ Tuyết thực sự rất tệ, giữa đường lạng lách, đánh võng.

Diệp Huyền Tần nhắc nhở: “Cô Đỗ, tốt hơn là lái xe ổn định hơn, đừng lấn vạch.”

Đỗ Tuyết: “Lấn vạch thì làm sao? Tôi lấn hỏng được chắc?”

Tôi… lấn… hỏng…được…chắc…

Không đủ khả năng để khiêu khích.

Trên đường đi, Diệp Huyền Tần đột nhiên nhận được một cuộc gọi lạ.

Anh kết nối, giọng một người đàn ông tôn trọng vang lên ở đó.

“Anh là anh Diệp?”

Diệp Huyền Tần: “Ừm, là tôi.”

Bên kia vội vàng nói: “Xin chào anh Diệp, tôi là giám đốc Tào của King Mutual Entertainment.”

“Xin lỗi, không biết hôm nay anh có đến tiếp quản công ty không ạ. Tôi đã đặc biệt chuẩn bị chút tiệc rượu chào đón anh Diệp, mong anh Diệp nể mặt đến tham gia.”

Diệp Huyền Tần nói: “Được rồi, tôi đi.”

Giám đốc Tào: “Vậy thì tốt quá, tốt quá ạ.”

“Nhân tiện, chủ tịch Diệp, tôi cũng chuẩn bị một chút bất ngờ cho anh.”

Diệp Huyền Tần cười nhẹ.

Làm sao anh có thể không biết vị giám đốc này đã chuẩn bị bất ngờ gì cơ chứ.

Tất nhiên đó là Đỗ Tuyết, cực phẩm chứ còn gì nữa.

Diệp Huyền Tần nói: “Được, chờ xem là gì nào.”

Cúp điện thoại xong, Diệp Huyền Tần hừ lạnh một tiếng: “Cái khác thì không nói, cái tên giám đốc Tào này chắc hẳn không phải một tên đàng hoàng tốt đẹp gì, cần phải khai trừ rồi.”

Sau nửa giờ, cuối cùng họ cũng đến nơi, khách sạn Royal Hot Spring.

Công việc kinh doanh tại khách sạn Royal Hot Spring vẫn rất tốt, bãi đậu xe trước khách sạn chật kín xe, khó tìm chỗ đậu xe.

Đỗ Tuyết thật may mắn, cô đụng phải một chiếc ô tô và rời đi ngay khi vừa bước vào, còn trống một chỗ đậu xe, cô vội vàng đậu xe vào.

Diệp Huyền Tần chỉ có thể vào trong tìm chỗ đậu xe.

Người tốt được đền đáp, Diệp Huyền Tần cuối cùng cũng tìm được một chỗ đậu xe trong góc khuất.

Anh điều khiển xe đến trước chỗ đậu xe, chuẩn bị lùi vào chỗ đậu xe.

Bất ngờ, một chiếc Mercedes-Benz từ phía sau đột ngột tăng tốc, vượt lên nhanh chóng, vào bãi đỗ xe trước.

Diệp Huyền Tần bất mãn đến mức hạ cửa kính xe xuống, kêu to: “Này anh bạn, có hiểu câu có trước có sau không vậy?”

Cửa xe Mercedes-Benz mở ra, một người đàn ông béo mập dẫn theo vài thiếu nữ xinh đẹp bước xuống xe.

Vài người thậm chí không thèm nhìn Diệp Huyền Tần, ngay khi xuống xe đã rời đi.

Diệp Huyền Tần phải xuống xe nói: “Tôi đang nói chuyện với anh, anh không nghe thấy sao?”

Gã béo béo sốt ruột nói: “Được rồi, anh bạn,cậu đang nói cái gì khi lái chiếc xe Jetta Santana cũ rích đó vậy? Không thấy mất mặt sao.”

“Để tôi nói cho cậu biết, phí đậu xe ở đây còn giá trị hơn so với chiếc xe Jetta Santana của cậu đó, cậu nên ra ngoài tìm chỗ đậu xe miễn phí.”

Mấy cô gái xinh đẹp đứng xung quanh không khỏi bật cười.

Diệp Huyền Tần giễu cợt: “Vậy anh không định chuyển xe đi?”

“Nếu anh không rời xe anh đi chỗ khác, tôi chỉ có thể hất xe của anh sang một bên.”

Lão mập mạp vẻ mặt sốt ruột: “Chết tiệt, nếu không phải sợ chậm trễ chiêu đãi sếp, anh đây nhất định phải tìm người dạy cho cậu một bài học.”

Anh ta từ trong túi lấy ra gần hai triệu, tùy ý ném xuống đất: “Tự tìm chỗ đậu xe, đừng quấy rầy anh đây vui vẻ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.