Chiến Thần Phong Vân

Chương 665



Diệp Huyền Tân lại nói: “Lam Khiết, đừng dễ dàng từ bỏ như thế. Ít nhất cũng phải kiên trì đến buổi lễ đưa ra thị trường, ngộ nhỡ xảy ra có khả năng chuyển biến tốt thì sao.”

Các cô gái lắc đầu: “Haiz, với tình huống hiện tại của tập đoàn, căn bản không thể nào đưa ra thị trường được, còn tổ chức buổi lễ đưa ra thị trường làm gì nữa.”

Diệp Huyền Tân: “Không thử thì sẽ vĩnh viễn không có cơ hội.”

Lúc này, người phụ trách Đỗ Tuyết của King Mutual Entertainment dưới tay tập đoàn Diệp Linh đi đến. “Cô Từ, có tin tức xấu.”

“Vừa rồi tập đoàn nhà họ Mã mới thả ra tin tức, bọn họ còn mời được Lý Thánh Thủ tham gia buổi lễ khánh thành.”

“Đồng thời sẽ hứa hẹn, Lý Thánh Thủ sẽ lựa chọn ra mười bệnh nhân tại chỗ để chữa trị miễn phí.”

“Độ nóng của tin tức này không thua việc mời được sĩ quan Trấn Huy chút nào. Bây giờ tập đoàn nhà họ Mã đã lên hot search, vẫn đang rất nổi”

Cái gì!

Trên mặt đám người Từ Lam Khiết đều là vẻ kinh ngạc, tiếp theo là tuyệt vọng.

Tập đoàn nhà họ Mã mời được Lý Thánh Thủ!

Có bao nhiêu quý tộc hoàng thất vì để mời Lý Thánh Thủ ra tay một lần, đồng ý tiêu tốn hết tài sản, mà còn phải xếp hàng.

Người bình thường muốn mời Lý Thánh Thủ chữa bệnh, quả thật là không thể nào, đơn giản là còn khó hơn so với việc trúng Trạng Nguyên.

Nhưng bây giờ, tập đoàn nhà họ Mã đã cho bọn họ một cơ hội, đến lúc đó không phải mọi người sẽ tranh nhau vỡ đầu đến tham gia buổi lễ khánh thành của tập đoàn nhà họ Mã sao! Tập đoàn Diệp Linh đã hoàn toàn bị nghiên ép, càng không còn hy vọng gì nữa.

Từ Lam Khiết tuyệt vọng muốn khóc: “Huyền Tân, xem ra tập đoàn Diệp Linh của chúng ta không trụ được nữa rồi.”

“Nếu thật sự không được, hãy phá sản tính toán rành mạch đi. Chúng ta sẽ đến những thành phố khác làm lại từ đầu.”

“Tập đoàn nhà họ Mã có thể đồng thời mời được sĩ quan Trần Huy và Lý Thánh Thủ, đủ để thấy năng lực của bọn họ mạnh đến cỡ nào. Nếu bị bon họ để mắt tới, tập đoàn Diệp Linh chúng ta sẽ không thể chịu nổi đâu.”

Diệp Huyền Tân vỗ vỗ bả vai Từ Lam Khiết, quay đầu nói với Đỗ Tuyết: “Cô Đỗ, làm phiên cô thả ra tin tức, cứ nói sĩ quan Trần Huy và Lý Thánh Thủ sẽ đến tham gia buổi lễ đưa ra thị trường của tập đoàn Diệp Linh.”

Há?

Mấy cô gái đều sững sờ.

Hành động này của Diệp Huyền Tân là có ý gì.

Đỗ Tuyết tỏ vẻ khó xử: “Anh Diệp, đưa tin giả có phải là không tốt lắm hay không, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của King Mutual Entertainment đấy.”

“Hơn nữa cũng sẽ tạo ra ảnh hướng nhất định với danh tiếng của tập đoàn Diệp Linh..”

Diệp Huyên Tân: “Cô cứ việc làm theo tôi nói là được.”

Đỗ Tuyết không còn cách nào, chỉ có thể đáp ứng: “Vâng, tôi hiểu rồi.”

Mấy người Từ Lam Khiết cũng là thở dài liên tục.

Các cô đoán ra, Diệp Huyền Tân muốn lấy tên tuổi của sĩ quan Trấn Huy và Lý Thánh Thủ để đề cao mức độ nổi tiếng của buổi lễ đưa ra thị trường của tập đoàn Diệp Linh.

Thế nhưng chỉ có mỗi việc đề cao mức độ nổi tiếng thì có ich lợi gì chứ.

Chẳng những không có cách nào thay đổi tình hình bây giờ của tập đoàn, thậm chí còn có khả năng khiến công ty rơi vào nguy cơ mất niềm tin.

Được rồi được rồi, dù sao đã sắp tuyên bố phá sản, anh thích làm gì thì cứ làm đi.

Diệp Huyền Tân rời khỏi phòng làm việc, bấm số điện thoại của Lý Thánh Thủ: “Nghe nói ông chuẩn bị đi tham gia buổi lễ khánh thành của tập đoàn nhà họ Mã à?”

Lý Thánh Thủ nói: “Cậu cũng nghe nói?”

“Đúng là tập đoàn nhà họ Mã đã mời tôi, hơn nữa còn hứa hen cho tôi một gốc móng lưng rồng.”

“Bây giờ tôi đang rất cần móng lưng rồng, để nghiên cứu phát minh ra một loại thuốc, cho nên đã đồng ý.”

Diệp Huyền Tân: “Tập đoàn nhà họ Mã là kẻ thù không đội trời chung của tôi.”

Lý Thánh Thủ lập tức khẩn trương hån lên: “Xin lỗi cậu Diệp, trước đó tôi cũng không biết.”

“Tiếp theo tôi sẽ biết nên làm như thế nào.”

Diệp Huyền Tân: “Ừm”

Cúp điện thoại, Diệp Huyền Tần cứ cảm thán mãi.

Thật sự không nghĩ tới, bây giờ móng lưng rồng lại quý giá như thế, ngay cả Lý Thánh Thủ nối tiếng cũng phải khom lưng vi nó.

Cũng không ngờ rằng, khoảng thời gian trước trên mảnh ruộng trồng thuốc mà anh phát hiện ở thôn Chu Gia lại mọc đầy móng lưng rồng.

Thậm chí còn bị người trong thôn coi thành đồ cho heo ăn. Nếu để Lý Thánh Thủ biết được, chắc chắn ông ta sẽ đau lòng chết mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.