Ngưu Đạo ngạc nhiên nói: ‘Không phải chứ, tôi đã tặng Tập đoàn Đế Hào cho Chỉ huy Diệp. Nếu Diệp Huyền Tân không phải là Chỉ huy Diệp, sao hôm nay lại đến Tập đoàn Đế Hào nhậm chức chứ?”
Tử Hàm nói: “Ồ, chuyện là thế này, chỉ huy Diệp không có hứng thú với Tập đoàn Đế Hào, nên đã tặng nó cho t “Còn tôi không biết làm ăn nên đã tặng cho cậu Diệp rồi.”
Mẹ kiếp!
Ngưu Đạo nổi giận!
Diệp Huyền Tân không phải là Chỉ huy Diệp!
Ông ta lại quỳ trước mặt một người bình thường ngay trước mặt đám đông! Mẹ kiếp, vô cùng xấu hổi!
Cúp điện thoại, ông ta tức giận nhảy lên cao ba thước, mắng nhiếc tổ tiên mười tám đời nhà Diệp Huyền Tân.
Bây giờ ông ta không chỉ hận Diệp Huyền Tân!
Sau khi điều chỉnh tâm trạng một chút, ông ta lấy điện thoại gọi cho ông chủ.
“Chủ nhân, kế hoạch thất bại. Chúng tôi đã tặng Tập đoàn Đế Hào cho Chỉ huy Diệ nhưng vẫn không thể dụ Chỉ huy Diệp xuất hiện”
“Nhưng không phải không có thu hoạch gì, Diệp Huyền Tân đã bị dụ đến tỉnh Đông Tam”
“Hả?” Ông chủ hứng thú nói: “Trước đây chúng ta cứ lo tên nhãi này sẽ co rúm lại ở tỉnh Hà Sơn, chúng ta không tiện ra tay với hẳn”
“Không ngờ tên này lại tự mình chạy đến tỉnh Tam Đông tìm chết, đúng là do ông trời giúp chúng ta!”
Ngưu Đạo nói nhỏ: “Ông chủ, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào, xin ông chỉ thị!”
Ông chủ nói: “Tên họ Diệp này không †ầm thường. Chúng ta đã thất bại mấy lần rồi “Bây giờ lực lượng của chúng ta đang tổn thất nặng nề, không thể ra tay tùy tiện, nếu không, một khi thất bại, tất cả chúng ta sẽ chết: “Lần này, hãy mượn dao giết người.”
Ngưu Đạo nói: “Không biết con dao lần này ông chủ nói tới là…
Ông chủ nói: “Tôi hỏi ông, tỉnh Đông Tam là địa bàn của ai?”
Ngưu Đạo nói: “Tất nhiên là địa bàn của Kiều Gia”
“Ông chủ, ý ông là muốn mượn dao Kiều Gia để giết Diệp Huyền Tân sao?”
Ông chủ nói: “Ừm, đúng vậy”
Ngưu Đạo nói: “Nhưng Diệp Huyền Tân và Kiều Gia không có ân oán gì, Kiều Gia sao có thể ra tay với Diệp Huyền Tần chứ?”
Ông chủ: “Việc này cần ông tìm cách đẩy quan hệ của bọn họ rồi, tốt nhất là khiến bọn họ hận nhau đến mức một sống một chết.”
Ngưu Đạo nghĩ tới đây, liền nói: “Được rồi, ông chủ, giao cho tôi. Tôi đã nghĩ ra một cách hay.”
“Haha, thế lực của Kiều Gia ở tỉnh Đông Tam rất lớn mạnh, bản thân Kiều Gia cũng đứng thứ hai trong số mười Tông sư lớn của Đại Hạ, Kiều Gia ra tay với Diệp Huyền Tần, thì cho dù Diệp Huyền Tần có chín cái mạng cũng không thể sống được!”
Sau khi cúp điện thoại với ông chủ, Ngưu Đạo bắt đầu lên “kế hoạch ly gián”.
Sau khi cân nhắc, cuối cùng ông ta bắt đầu kế hoạch của mình với nữ diễn viên nổi tiếng Dương Mai.
Dương Mai là sao nữ nổi đình nổi đám gần đây, không chỉ xinh đẹp, thân hình gợi cảm, cô còn có giọng hát ngọt ngào được đánh giá cao hơn nhiều ca sĩ chuyên nghiệp.
Người như thế, đương nhiên là lọt vào mắt xanh của Kiều Gia nổi tiếng phong lưu rồi Kiều Gia muốn bao nuôi Dương Mai, nhưng Dương Mai ngoan cố không tuân theo ông ta và khiến Kiều Gia tức giận.
Trong cơn tức giận, Kiều Gia đã ra lệnh phải giết chết cô ấy.
Dương Mai sợ hãi, chạy trốn khắp nơi, mỗi ngày đều sống trong sợ hãi, thậm chí cô còn không dám nhận bất cứ cuộc điện thoại thông báo nào.
Trên thực tế, không có công ty điện ảnh nào dám gửi thông báo cho cô ấy.
Tuyệt vọng, Dương Mai liên hệ với H hội võ thuật và muốn Hiệp hội võ thuật vệ mình, đương nhiên có trả phí.
Mặc dù Hiệp hội võ thuật có làm ăn ở mảng này, nhưng Dương Mai đã đắc tội với Kiều Gia, Hiệp hội võ thuật không dám đối đầu với Kiều Gia, nên đã từ chối Dương Mai.
“Nếu Dương Mai vào công ty của Diệp.
Huyền Tần, Kiều Gia nhất định sẽ rất tức giận với Diệp Huyền Tân”
“Đến lúc đó, ha ha, Kiều Gia sẽ lột da Diệp Huyền Tân!”
Nói gì làm nấy, ông ta lập tức lấy điện thoại di động ra liên hệ với Dương Mai!
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, Dương Mai nóng lòng nói: “Ông Ngưu, ông cân nhắc đến đâu rồi, có thể bảo vệ tôi không?”
“Giá cả hoàn toàn không phải là vấn đề.”
Ban đầu, Ngưu Đạo không từ chối Dương Mai một cách rõ ràng mà chỉ nói một cách hoa mỹ là sẽ “cân nhắc”.
Cô gái này ngây thơ tưởng là thật.
Ngưu Đạo thở dài: “Tôi xin lỗi, cô Dương, cô đã đắc tội với Kiều Gia, Hiệp hội võ thuật chúng tôi không có bản lĩnh đối đầu với Kiều Gia.”
Dương Mai vô cùng thất vọng.
Ngưu Đạo đột nhiên đổi giọng: “Tuy nhiên, tôi có thể chỉ cho cô một con đường có hy vọng.”