Chiến Thần Phong Vân

Chương 724: Ăn miếng trả miếng



Lý Khả Diệu lập tức nói đầu đuôi câu chuyện cho Diệp Huyền Tân nghe!

Cái gì!

Một tia lửa tức giận bùng lên trong mắt Diệp Huyền Tân, anh dùng đũa lên và ăn một miếng mì.

Hừ!

Vừa cho mì vào miệng anh đã lập tức nhổ ra!

Quá mặn rồi, cảm giác như đang ăn muối vậy!

Anh dám chắc rằng nếu Từ Huy Hoàng thật sự ăn hết hai tô mì này thì thế nào cũng tái phát bệnh tim.

Lúc này trong tâm trí anh, Triệu Bất Độ đã bị kết án tử hình.

Đầu tiên Triệu Bất Độ nhìn vào quần áo của Diệp Huyền Tân sau đó lại nhìn vào chiếc xe hơi Santana LX rách nát mà anh ấy lái, đột nhiên anh ta không giận nữa.

Lão già chết tiệt Từ Huy Hoàng và Lý Khả Diệu bị mù à Không muốn ông đây làm con rể thì cũng thôi đi đã vậy lại còn tìm một đứa ăn xin hôi hám như vậy về.

Trong lòng các người, ông đây còn không bằng một đứa ăn xin hay sao?

Rồi anh ta lại tức giận nói: “Từ Huy Hoàng, mau ăn mì đi”

“Nguội rồi sẽ không ngon đâu”

Diệp Huyền Tân ngăn Từ Huy Hoàng lại rồi nhìn Triệu Bất Độ bằng ánh mắt lạnh lùng: lếu còn lại một chút nước, ông đây cũng không tha cho anh”

Triệu Bất Độ cười khẩy:” cái gì chứ”

“Anh chính là con rể của Từ Huy Hoàng đúng không? Thương xót bố vợ à? Được thôi, tôi sẽ cho anh một cơ hội, anh thay Từ Huy Hoàng ăn hết mì là được.”

Bốp!

Không ngờ Diệp Huyền Tân không nói lời : “Ayo, anh ra vẻ nào mà trực tiếp tát thẳng vào mặt Triệu Bất Độ một cái: “Ông đây không muốn nhắc lại lần thứ hai đâu”

“Ông đây bảo anh ăn hết mì”

Triệu Bất Độ che mặt rồi sững người lại.

Anh ta kinh ngạc nhìn Diệp Huyền Tân “Anh đánh tôi sao? Vừa rồi anh đánh tôi sao?”

Bốp!

Diệp Huyền Tần lại tát Triệu Bất Độ một lần nữa rồi nói: “Đúng vậy, là ông đây đánh đấy, lần này thì tôi chắc chắn”

Chết tiệt!

Triệu Bất Độ như muốn nhảy dựng lên: “Ông đây là ngôi sao hạng nhất có cả hàng nghìn người hâm mộ vậy mà một tên ăn xin hôi hám như anh lại dám đánh tôi!”

Nói đến đây Triệu Bất Độ liền rút điện thoại ra và bấm số gọi điện cho Từ Lam Khiết: “Từ Lam Khiết, mau cút về nhà đi, người chồng ăn hại của cô đang đánh tôi đây này.”

Nếu hôm nay hai người quỳ xuống xin lỗi tôi thì hãy đợi mà nhìn tập đoàn Diệp Linh phá sản đi”

Cúp điện thoại xong anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Tên tên họ Diệp kia, anh vẫn còn chưa biết đúng không.”

“Ông đây là nghệ sĩ đã kí hợp đồng với tập đoàn Đế Hào mà tập đoàn Đế Hào là doanh nghiệp sở hữu Tỉnh Đông Tam. Có tin tôi chỉ cần búng tay một cái là anh sẽ biến thành tro không hả!”

“Còn nữa bố nuôi của tôi chính là thần tài Cô linh của Tỉnh Đông Tam, tôi chỉ cần nói với bố nuôi một câu thôi là tập đoàn Diệp Linh của anh trong phút chốc sẽ lập tức biến mất!”

Bốp!

Diệp Huyền Tân không nói lời nào mà lại tát anh ta thêm một cái nữa: “Trước khi anh.

chưa ăn hết hai bát mì này thì anh không có tư cách để nói chuyện với tôi.”

Bây giờ Diệp Huyền Tần cũng bất lực không muốn nói gì, cái thằng cha này so với người thường thì thật sự là ngu ngốc.

Là một nghệ sĩ kí hợp đồng với tập đoàn Đế Hào mà ngay cả chuyện tập đoàn Đế Hào đã thay đổi ông chủ mà anh ta cũng không biết.

Triệu Bất Độ phát điên lên.

Tên tên họ Diệp động một tí là tát lại còn hở ra là tát vào mặt, hoàn toàn không báo trước… thật khó để đề phòng!

Một nửa khuôn mặt của anh ta bị sưng lên.

cô béo đau lòng khóc lóc rồi xông vào định đánh Diệp Huyền Tân: “Tên khốn dám đánh con tao, tao giết mày, giết mày…”

Bốp!

Diệp Huyền Tân lại tát cô béo một cái: “Không dạy dỗ được con cái là lỗi của mẹ, người làm mẹ như bà cũng không phải loại tốt đẹp gì, đáng bị đánh”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.