Như đã hiểu ra, Triệu Công Minh gật đầu: “Mẹ kiếp, thắng ranh này to gan thật đấy, dám bắt nạt cả ông mày đây.
“Thôi được, tôi nhận nhiệm vụ này”
Nói rồi, gã móc điện thoại di động ra gọi cho người thân cận với ông cụ Kiều là “Phi Long”: “Ê này Phi Long, hãy chuyển lời đến cho ông cụ Kiều là tôi nhận nhiệm vụ tiêu diệt Diệp Huyền Tân”
Phi Long: “Đã rõ”
Triệu Bất Độ rụt rè lên tiếng: “Bố nuôi, bố chuẩn bị đối phó với Diệp Huyền Tân như thế nào?”
Triệu Công Minh hít sâu một hơi: “Bố phụ trách tài chính, đương nhiên là sẽ đối phó với Diệp Huyền Tân từ phương diện tài chính”
Gã lấy điện thoại di động ra gọi: “Ninh Tài Thân, gặp nhau ở chỗ cũ, tôi mời cậu uống trà”
Có ba thế lực lớn ở Tỉnh Đông Tam.
Thế lực lớn nhất, dĩ nhiên là ông cụ Kiều chúa đất.
Tiếp theo đó là ngân hàng tư nhân Đại Thông và tập đoàn sát thủ Tử Dạ.
Ninh Tài Thân mà Triệu Công Minh vừa liên lạc chính là nhân viên lâu năm của ngân hàng tư nhân Đại Thông.
Mười phút sau tại quán trà Tụ Hữu, Ninh Tài Thân trông vẫn nho nhã lịch thiệp như mọi khi, anh ta tự tay rót cho Triệu Công Minh một chén trà: “Mời ông Minh dùng trà.”
Tôn chỉ của anh ta là bất cứ người nào cũng đều là khách hàng, Mà khách hàng là gì?
Người có thể mang lại lợi nhuận cho mình, chính là khách hàng.
Khiêm tốn trước mặt khách hàng là lẽ đương nhiên.
Triệu Công Minh khẽ gật đầu: ‘Chú em, hai ta quen biết nhau cũng không phải mới ngày một ngày mai, không cần phải khách sáo như thế, ngồi đi!”
Lúc này Ninh Tài Thân mới nhoẻn cười ngồi vào chỗ: “Không biết ông Minh tìm kẻ thấp cổ bé họng như tôi đây để dặn dò việc gì?
Triệu Công Minh: “Tôi muốn nhờ cậu xử lí giúp tôi một người”
Ninh Tài Thân: “Không biết là người nào đã làm cho ông Minh phải giận, đúng là không biết tốt xấu.”
Triệu Công Minh: “Diệp Huyền Tân, không biết cậu đã bao giờ nghe nói đến chưa?”
“Diệp Huyền Tân?” Ninh Tài Thân chau mày: “Diệp Huyền Tân của tỉnh Hà Sơn?”
Kể ra thì anh ta và Diệp Huyền Tân cũng có dây mơ rễ má với nhau.
Năm xưa, Diệp Huyền Tân và con trai của Hồ Thanh Sơn là Hồ Nghiễm Thẳng tranh giành công ty dược Lỗ Kháng, Hồ Nghiễm Thẳng đã mời Ninh Tài Thân đến nhằm lừa Diệp Huyền Tân một vố.
Thế nhưng Diệp Huyền Tân lại lấy Vương Minh làm chỗ dựa vững chãi đàn áp Ninh Tài Thân.
Và thế là Ninh Tài Thân bèn trở bạn thành thù, hợp tác với Diệp Huyền Tân đâm sau lưng Hồ Nghiễm Thäng.
Những tưởng cả đời này hai người sẽ không còn gặp lại, không ngờ còn có thể nghe thấy tên anh ở đây.
Triệu Công Minh tò mò hỏi: “Sao thế, cậu quen biết Diệp Huyền Tân à?
“Hai người là bạn bè hay kẻ thù?”
Ninh Tài Thân một lần nữa nở nụ cười “Mới đầu thì là kẻ địch nhưng về sau đã thành bạn bè.
“Nhưng nếu bây giờ ông Minh muốn tôi đối phó với anh ta thì tất nhiên lại là kẻ địch thôi.
“Xưa nay lập trường của tôi vẫn luôn kiên định”
Lập trường của anh ta là làm bạn với kẻ lắm tiền Quả thực là một lập trường vô cùng kiên định.
“Ha ha ha!” Triệu Công Minh bật cười sảng khoái: “Câu lập trường kiên định này hay lắm!
“Lão xin kính phục.”
Ninh Tài Thân cũng cười hớn hở: “Tôi sẽ xem đây là lời khen của ông Minh.”
Triệu Công Minh: “Nếu như cậu đã hiểu về Diệp Huyền Tân thì không biết là cậu có chắc chắn sẽ hạ gục được anh ta không?”
Ninh Tài Thân đáp: “Ông Minh chê cười rồi.
“Chỗ tôi chỉ tồn tại vấn đề có đủ tiền hay không, chứ không có chuyện có làm hay không”
Triệu Công Minh giơ ngón tay cái: “Tốt, thế lực của ngân hàng tư nhân Đại Thông đúng là không hề tâm thường.
“Tôi cũng nói cho cậu biết một điều răng ở chỗ tôi không tồn tại vấn đề có đủ tiền hay không. Tôi nằm giữ huyết mạch kinh tế của Tỉnh Đông Tam trong tay, cậu nói thử xem có đủ hay không?”
Ha ha ha! Hai người phá lên cười với nhau.
Ninh Tài Thân nói: “Thưa ông Minh, không biết ông muốn đồn Diệp Huyền Tân đến bước đường nào?
“Công ty tạm dừng kinh doanh hay là phá sản, hay… nhà tan cửa nát?”