Từ Hiên Lâm nghe xong dường như có chút mơ hồ hỏi: “Cậu Phương cậu như vậy là có ý gì?”
“Nói thật, dựa vào nhà máy thép nhỏ bé của Lam Khiết, dù có tham gia cạnh tranh thì cũng không uy hiếp được cậu.”
“Hơn nữa, cho dù là đánh tráo văn kiện, thì nó cũng chưa chắc đã đổi ý.”
Phương Ngạn lạnh lùng cười, tiến đến sát bên người Từ Hiên Lâm, rồi thì thầm vào tai ông gì đó.
Từ Hiên Lâm nghe xong sắc mặt liền trắng bệch nói: “Cậu Ngạn, làm như vậy không phải quá mạo hiểm sao.”
“Lơ là một chút là nhà họ Từ chúng tôi cũng bị kéo vào.”
Phương Ngạn nói: “Yên tâm đi, tất cả nguy hiểm tôi sẽ gánh hết.”
Từ Hiên Lâm trầm ngâm suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn cắn răng nói: “Được, lần này cứ nghe theo cậu đi.”
Rời khỏi nhà họ Phương, Từ Huy Hoàng lập tức gọi điện thoại cho con gái Từ Liên.
“Từ Liên, giao cho con một nhiệm vụ, đến công xưởng của Lam Khiết làm việc.”
Ngày mai sẽ của hành đại hội kêu gọi đầu tư cho dự án Thành phố tình yêu.
Lam Khiết đang phải tăng ca để hoàn thành hồ sơ đấu thầu.
Về phần Diệp Huyền Tần, sau khi làm “nhân viên bán hàng”, Từ Lam Khiết tiếp tục giao cho anh một việc khác đó chính là: kiểm tra chất lượng sản phẩm.
Lúc này, Diệp Huyền Tần đang đi xung quanh phân xưởng, đốc thúc công nhân làm việc.
Đúng lúc Từ Lam Khiết đang bận đến nỗi tối tăm mặt mũi thì Từ Liên bước vào: “Chị họ, chị đang bận à.”
Từ Lam Khiết nhìn thấy Từ Lệ liền cảm thấy có chút bất thường.
Từ Liên mỗi đến đến, đều không có chuyện gì tốt lành, lần này hẳn là cũng không ngoại lệ.
Cô có chút cảnh giác nói: “Ừ, bận một chút.”
“Từ Liên, em sao bỗng nhiên lại đến đây?”
Từ Liên giả vờ giả vịt cười nói: “Chị là chị họ của em, em tới thăm chị không phải là việc nên làm sao.”
Vừa nói, cô ta vừa đặt hai hộp “sáu quả óc chó” lên mặt bàn nói: “Chị họ, uống nhiều cái này một chút, cái này có thể bổ não.”
Từ Lam Khiết buông công việc trên tay nói: “Cảm ơn!”
“Từ Liên, em đến tìm chị rốt cuộc là có chuyện gì?”
Từ Liên thở dài nói: “Chị họ, bây giờ em đang không tìm được việc, cho nên em muốn đến nhà máy thép làm chút việc vặt.”
Hử? Từ Lam Khiết cau mày!
Từ Liên muốn đến nhà máy thép của cô làm việc?
Tầm nhìn cô ta cao như vậy, sao lại có thể để mắt tới nhà máy thép nhỏ bé này của cô.
Phản ứng đầu tiên của cô chính là hoài nghi, trong này nhất định có gì mờ ám.
Nhưng tạm thời cô lại không nghĩ ra, Từ Liên đến đây là có mục đích gì.
Từ Liên tiếp tục khổ sở khẩn cầu: “Chị họ, van xin chị đó, hãy giúp đỡ em đi mà.”
“Em không tìm được công việc, gần đây luôn rảnh rỗi ở nhà, ngày nào cũng giục em đi xem mắt, em sắp chịu không nổi rồi.”
“Em thừa nhận lúc trước em đối với chị có chút cay nghiệt, em đứng ở đây thành thật xin lỗi chị…”
Từ Lam Khiết mềm lòng. Dù sao cũng là người một nhà cô cũng không tiện từ chối. Hơn nữa, nhà máy vật liệu thép đang được mở rộng, đúng lúc cần nhiều nhân tài.
Cuối cùng cô cũng gật đầu đồng ý: “Vậy…được thôi, em cứ ở đây làm thư ký trước đi. Mỗi tháng tôi trả cô 14 triệu.”
“Bây giờ em hãy đem báo cáo sản xuất tháng trước chỉnh sửa một chút, rồi giao lại cho chị.”
Từ Liên hưng phấn gật đầu nói: “Không thành vấn đề.”
Sau khi giao phó mọi việc, Từ Lam Khiết lại bận bịu với hồ sơ tranh thầu.
Đến tận 8 giờ tối, hồ sơ thấu đầu cũng được hoàn thành.
Từ Lam Khiết vươn vai thư giãn, chuẩn bị đem hồ sơ đấu thầu đến nhà họ Thẩm.”
Có điều, Từ Liên lại sán đến gần người cô nói: “Chị họ. chị đang làm gì vậy”
Từ Lam Khiết thẳng thắn đáp: “Đem hồ sơ đấu thầu đến nhà họ Thẩm.”
Từ Liên đột nhiên nhiệt tình nói: “Chị họ, để em đi cho, dù sao em cũng đi qua nhà họ Thẩm.” Từ Lam Khiết có chút do dự.
Hồ sơ đấu thầu này rất quan trọng, nó là cơ mật, cô không yên tâm giao cho Từ Liên.”