Chiến Thần Phục Thù

Chương 271: Hai lựa chọn



Tần Hổ cắn răng nói: “Gia chủ yên tâm, tôi nhất định giết tên ác ôn kia, dốc sức cho gia chủ, trả thù cho Tần Sảng”.

Tần Phong gật đầu: “Vậy thì được, đi chuẩn bị đi, chín đệ tử cấp bậc ngoại kình ngày mai theo tôi đến tham gia cuộc thi đấu võ thuật ở Tích Sơn, chúng ta phải củng cố thêm một bước đệm cho địa vị và nền tảng của nhà họ Tần. Sau khi chuyện này thành công, tôi sẽ đại diện nhà họ Tần rút khỏi hàng ngũ năm gia tộc lớn của Trung Hải, hoàn toàn tiến vào giới võ thuật, trở thành thế gia võ thuật”.

Tần Hoa Lệ nói: “Không sai, bốn gia tộc lớn khác mang cờ hiệu tên tuổi ngang với nhà họ Tần chúng ta khoe khoang khắp nơi. Những con kiến như bọn họ, làm sao có thể sánh ngang với nhà họ Tần chứ? Sau cuộc thi đấu võ thuật ở Tích Sơn, nhà họ Tần chúng ta sẽ thôn tính luôn bốn gia tộc lớn còn lại là được rồi”.

Tần Phong gật đầu: “Được lắm em gái, em nói thôn tính thì thôn tính thôi. Anh cũng không có thiện cảm với bốn con ếch rác rưởi kia, giải tán hết đi”.

Thế hệ trẻ nhà họ Tần lần lượt giải tán.

Tần Hoa Lệ và Tần Phong đi vào căn phòng phía trước, Tần Hoa Lệ nói: “Anh cả, nếu Tần Hổ không giết được Lăng Khôi thì sao?”

Tần Phong nói: “Lăng Khôi đồng ý đến thi đấu võ thuật ở Tích Sơn thì chết chắc rồi. Cho dù cậu ta có năng lực lớn cỡ nào cũng sẽ chết ở trận thi đấu võ thuật ở Tích Sơn. Trừ phi, cậu ta có sức mạnh có thể đối địch với cả giới võ thuật Trung Hải”.

Tần Hoa Lệ lẩm bẩm nói: “Anh cả cao minh, như thế thì em yên tâm rồi”.

...

Biệt thự nhà họ Đường.

Đám người Đường Lâm, Đường Xuyên Hà, Đường Xuyên Thủy và Đường Xuyên Bách đều tụ tập lại với nhau.

Mấy người Đường Thục Thanh, Đường Thục Hạo cũng có mặt.

Sắc mặt của mỗi người đều rất nghiêm trọng.

Đường Xuyên Bách trầm giọng nói: “Cậu Lăng cứ khăng khăng đến Túy Tiên Lầu ở Tích Sơn cho bằng được, đây rõ ràng chính là phần mộ mà nhà họ Tần sắp đặt cho cậu ta, cậu ta cứ nhất quyết đi tìm cái chết. Một khi cậu Lăng xảy ra bất trắc, nhà họ Đường chúng ta cũng cần nghĩ kỹ đường lui cho tương lai. Nếu không thì nhà họ Đường chúng ta sẽ nhanh chóng suy sụp, tan rã hết”.

Đường Xuyên Hà nói: “Không sai, vận mệnh của nhà họ Đường chúng ta vẫn phải nắm giữ trong tay chính chúng ta mới được, cậu Lăng sắp hết thời rồi, chúng ta buộc phải đi tìm con đường khác”.

Sắc mặt Đường Lâm khó xử: “Mọi người đừng kích động như vậy. Cậu Lăng không phải người bốc đồng, nếu không nắm chắc tương đối thì cậu ấy sẽ không làm ra hành động như vậy đâu”.

Đường Xuyên Bách không vui nói: “Chú hai, gần đây đầu óc chú có vấn đề, chuyện gì cũng đứng ở góc độ của Lăng Khôi để suy nghĩ, chú không suy nghĩ cho tương lai của nhà họ Đường sao? Cậu Lăng quản lý nhà họ Đường, cháu không nói, nhưng cậu ta cứ phải chọc đến nhà họ Tần, đây chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao? Cậu ta chết rồi, lẽ nào nhà họ Đường chúng ta không thể tự cứu lấy mình à?”

Đường Lâm nói: “Hy vọng duy nhất của nhà họ Đường chúng ta là cậu Lăng, bất cứ lúc nào, nhà họ Đường chúng ta cũng phải ở phía sau ủng hộ cậu Lăng, nếu mọi người cả gan dám hai long thì chính là đẩy nhà họ Đường ta vào vực sâu thăm thẳm”.

Đường Xuyên Bách nói: “Chú hai chú điên rồi à? Bây giờ Lăng Khôi đắc tội với nhà họ Tần, còn phải đến tham gia bữa tiệc máu của nhà họ Tần, cậu ta sắp trở thành kẻ thù chung của cả giới võ thuật Trung Hải rồi. Tứ Phương Quán, Bách Gia Quyền, phủ Vân Phong, có thế lực nào không phải là sự tồn tại đáng sợ đã lăn lộn trong giới võ thuật nhiều năm chứ? Lăng Khôi trở thành kẻ thù chung của bọn họ, làm sao có thể có con đường sống? Lẽ nào nhà họ Đường ta phải chết theo cậu ta sao?”

Đường Lâm nói: “Chú biết, nhưng từ sau khi cậu Lăng quản lý nhà họ Đường thì chúng ta đã là một mối quan hệ gắn kết chặt chẽ rồi, lẽ nào mọi người không biết sao? Nhà họ Tần chính là hổ sói, chúng ta đã đứng phía đối lập với nhà họ Tần rồi, cho dù bây giờ cắt đứt mối quan hệ với cậu Lăng cũng vô dụng, nhà họ Tần sớm muộn cũng sẽ đối phó với chúng ta. Đường sống duy nhất của chúng ta là kiên quyết ủng hộ cậu Lăng”.

Hai người Đường Xuyên Bách và Đường Xuyên Hà im lặng không nói nữa.

Đường Lâm nói tiếp: “Nhà họ Tần cũng từng có sức mạnh ngang với nhà họ Đường chúng ta, sau này chính vì Tần Phong tiến vào vòng tứ kết của cuộc thi đấu võ thuật ở Tích Sơn, từ đó có được cơ hội làm đồ đệ của Diệp Vân Phong, cũng bắt đầu từ lúc đó, nhà họ Tần mới có được sự ủng hộ của phủ Vân Phong, bắt đầu trưởng thành mạnh mẽ, dẫn dắt quân hộ vệ, trở thành cánh tay phải đắc lực của phủ Vân Phong, dần dần kéo xa khoảng cách với nhà họ Đường chúng ta, giờ đây nhà họ Tần siêu phàm xuất chúng, vượt xa nhà họ Đường, cho dù bốn gia tộc lớn chúng ta liên thủ, cũng không phải đối thủ của nhà họ Tần. Lần này, cậu Lăng muốn bước đi trên con đường của Tần Phong năm đó mà thôi. Nếu cậu Lăng thành công, nhà họ Đường chúng ta còn có cơ hội ngang vai ngang vế với nhà họ Tần, đây chính là cơ hội của chúng ta”.

Đường Xuyên Thủy nghe xong rất phấn khởi: “Chú hai nói đúng, cháu tin cậu Lăng chắc chắn có thể đi trên con đường năm đó của Tần Phong”.

Đường Thục Thanh cũng tỏ thái độ ủng hộ.

Cuối cùng Đường Xuyên Bách hết cách, chỉ cắn răng nói: “Được, nếu chú hai đã coi trọng cậu Lăng như vậy, mà tạm thời nhà họ Đường ta cũng không có lựa chọn tốt hơn, vậy thì cháu nghe chú hai một lần này”.

Đường Lâm thở phào nhẹ nhõm: “Vậy mới đúng chứ, lần này không những nhà họ Đường muốn chia phần ở buổi thi đấu võ thuật ở Tích Sơn, mà nhà họ Tống, nhà họ Mã và nhà họ Trần cũng muốn tham gia. Bọn họ đều muốn tiến thêm một bước vào giới võ thuật. Nhìn đi, nhà họ Tống đã ngồi không yên rồi, mà nhà họ Trần vẫn luôn thần bí khó lường, e là cũng sẽ không kiềm chế được”.

...

Lúc này ở tứ hợp viện Tú Phường, hồ Bạch Thúy.

Bà cụ Tư và Lăng Khôi cùng ngồi uống trà, Tống Bác Văn đứng phía sau bà cụ Tư, thái độ cung kính, không nói tiếng nào.

Lăng Khôi nhấp ngụm trà: “Bách Gia Quyền là Thái Sơn Bắc Đẩu của giới võ thuật Trung Hải, mặc dù bà cụ Tư một mình nắm quyền hành nhà họ Tống, nhưng ở Bách Gia Quyền, e rằng cũng chỉ là một nhân vật nhỏ thôi, bà còn có thể đại diện Bách Gia Quyền sao?”

Bà cụ Tư nói: “Nhưng trong mắt của Bách Gia Quyền, cậu Lăng chẳng phải cũng là một nhân vật nhỏ bé sao? Lẽ nào cậu còn muốn môn chủ của Bách Gia Quyền đến tìm cậu?”

Lăng Khôi mỉm cười: “Bà nói cũng có lý, nói thẳng đi, tại sao Bách Gia Quyền muốn ngăn cản tôi?”

Bà cụ Tư nói: “Bách Gia Quyền từng đào tạo ra một Diệp Vân Phong, vốn dĩ giới võ thuật Trung Hải ở thế hai bên đối lập, vì sự nổi lên của Diệp Vân Phong nên đã trở thành thế ba chân vững chắc, giờ đây mỗi cuộc thi đấu võ thuật ở Tích Sơn, mặc dù ba thế lực lớn có ý bồi dưỡng cao thủ, nhưng cũng không ai cho phép xuất hiện thêm một Diệp Vân Phong nữa”.

Lăng Khôi nói: “Bách Gia Quyền lo lắng tôi trở thành Diệp Vân Phong thứ hai sao?”

Bà cụ Tư nói: “Không sai”.

Đột nhiên Lăng Khôi bật cười ha hả: “Bách Gia Quyền xem trọng tôi như vậy à?”

Bà cụ Tư nói: “Bất kỳ một cao thủ ngoại kình đỉnh cao nào, Bách Gia Quyền đều rất để ý. Trước đây ở biệt thự nhà họ Diệp cậu thể hiện sức mạnh ngang hàng với ngoại kình đỉnh cao, Bách Gia Quyền chúng tôi đương nhiên đã chú ý đến cậu”.

Lăng Khôi nói: “Nếu tôi nhất quyết phải đi thì sao?”

Bà cụ Tư nói: “Chết chắc”.

Lăng Khôi nói: “Xem ra Bách Gia Quyền một mặt là đang uy hiếp tôi, một mặt cũng muốn giữ mạng cho tôi. Chuyện thứ hai là gì?”

Bà cụ Tư nói: “Chuyện thứ hai, nhà họ Tần sắp cho cậu một ván cờ hay. Nếu cậu không muốn chết, cũng có một lựa chọn khác”.

Lăng Khôi nói: “Lựa chọn gì?”

Bà cụ tư nói: “Nương nhờ Bách Gia Quyền của tôi, trở thành người của Bách Gia Quyền. Chỉ cần cậu đồng ý, Bách Gia Quyền chúng tôi sẽ bảo vệ cậu, không để cậu phải chết!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.