Chiến Thần Sở Bắc

Chương 143



Chương 143

“Không ăn nữa, tức đến no cả bụng rồi!”

Chu Cầm nói liền một hơi, bỏ bát đũa xuống, tức giận rời đi!

Lạc Tuyết thở dài, trừng mắt nhìn Sở Bắc!

“Anh biết tất cả những điều này, nhưng … thôi bỏ đi, cứ tạm ở đây đã, sau này sẽ nói sau!”

“Tốt nhất anh nên bớt nói vài câu đi, tôi không muốn Tâm Nhi sau này giống như anh!”

Nói xong, Lạc Tuyết tủi thân cúi đầu, hai mắt không khỏi đỏ lên.

Rõ ràng, cô ấy cũng cảm thấy rằng Sở Bắc đang nói khoác!

Giá nhà ở ven biển cao một cách kinh khủng.

Cô ấy cũng muốn sống trong một ngôi nhà lớn, nhưng trước tiên cô ấy phải có khả năng mua nó!

Bầu không khí im lặng khiến vẻ mặt Sở Bắc trầm tư .

Anh xoa đầu con gái, nhưng cuối cùng cũng không giải thích.

Có rất nhiều điều cần phải có những hành động thực tế để chứng minh!

Khách sạn Tinh Thần là một trong số ít những khách sạn lớn năm sao ở Tân Hải, là sự lựa chọn hàng đầu của các nhân vật cấp cao.

Trong căn phòng hạng Tổng thống sang trọng ở tầng năm.

Dương Xuyên mặc áo choàng tắm và nằm thoải mái trên ghế sofa.

Tay lắc ly rượu vang, trông dáng vẻ cực kỳ thoải mái.

“Nghe cậu nói thế chắc là kế hoạch của chúng ta thất bại hoàn toàn rồi?”

Dương Xuyên hơi híp mắt, thờ ơ nhìn tâm phúc bên cạnh.

“Cậu Dương, hiện giờ thì là thế”.

Tâm phúc cúi đầu xuống, mặt không để lộ cảm xúc gì.

“Ồ? La Vạn Sơn thì sao? Chút việc nhỏ này mà cũng làm không được, ông ta không định giải thích gì với tôi à?”

Tâm phúc nghe thế thì khẽ nhíu mày, vẻ mặt hơi quái lạ.

“Cậu chủ, không biết nhà họ La đã xảy ra biến cố gì mà một tiếng đồng hồ trước, họ đã bán hết tất cả tài sản dưới tên nhà họ La, ngay cả tập đoàn La Thị cũng bị bán”.

“Không chỉ thế, người nhà họ La sau khi quay về gia tộc thì không có động tĩnh gì nữa”.

“Không khí ở nhà họ La có vẻ trầm lặng hơn nhiều”.

Nghe tâm phúc nói xong, Dương Xuyên bỗng đứng dậy, mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

“Ồ? Thú vị đấy”.

“Có nghe ngóng được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?”

Tâm phúc gượng cười mà lắc đầu.

“Thiếu chủ, tôi đã nghe ngóng được là hôm nay chủ tịch thành phố dẫn theo các lãnh đạo đến đó một chuyến, còn thông tin về những chuyện khác cứ như đã bị tiêu hủy, hoàn toàn không thể tra ra được”.

“Hơn nữa, hình như người nhà họ La cũng đang trốn chúng ta, tôi đã thử vài lần nhưng họ không chịu tiết lộ gì cả”.

“Vậy à?”

Nghe tâm phúc nói thế, Dương Xuyên nhíu mày.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.