Chiến Thần Sở Bắc

Chương 384



Chương 384

Có tập đoàn Bắc Dã thì đại hội đấu thầu này ắt hẳn sẽ là màn biểu diễn của một mình Sở Bắc.

Lúc này, nếu có thể ngồi cùng thuyền với Sở Bắc, nhà họ Lý chắc chắn sẽ như thuyền lên theo nước.

Không thể không nói, Lý Hải Đông đã tạo cho ông ta một cơ hội rồi!

Nghe ý của Sở Bắc thì có vẻ đã đồng ý rồi!

Tại nhà họ Lưu!

Bầu không khí cũng không khác gì với tập đoàn Lý thị!

“Tổng giám đốc Lưu, cổ phiếu đã ổn định hoàn toàn, công ty đã quay về quỹ đạo rồi!”

Nghe thấy lời trưởng phòng tài vụ, Lưu Tông Tín và Lưu Phong mới thở phào nhẹ nhõm!

Lưu Tông Tín ngẫm nghĩ, đột nhiên nhìn sang trưởng phòng tài vụ.

“Đi kiểm xem công ty còn bao nhiêu vốn lưu động, sẵn tiện đến ngân hàng xem xem, có thể vay được bao nhiêu thì vay bấy nhiêu, trước lúc đại hội đấu thầu, nhất định phải gom đủ năm tỷ!”

Cái gì?

Vừa nói ra, Lưu Phong và trưởng phòng tài vụ đều sửng sốt.

“Tổng giám đốc Lưu, công ty vừa mới ổn định, nhỡ đâu tài chính bị đứt đoạn, hậu quả không thể tưởng tượng nổi đâu!”

“Đúng vậy đó bố! Có cậu Sở rồi thì đại hội đấu thầu này chúng ta không tham gia hay sao? Lại nói nữa thì cho dù bố muốn giúp cậu Sở, năm tỷ có lẽ cũng chẳng làm được gì, đúng chứ?”

Hai người nghĩ đến lợi ích quan hệ, vội vàng mở lời khuyên can.

Ai ngờ, Lưu Tông Tín hừ một tiếng, nhìn hai người họ như nhìn kẻ ngốc.

“Hai người thì biết cái gì! Con cảm thấy cậu Sở coi trọng chút của cải nhà chúng ta sao? Cái cậu ta cần là thái độ, là thái độ có hiểu không?”

Lưu Tông Tín hừ một tiếng, nhìn hai người như hiểu như không, cũng chẳng buồn giải thích.

“Được rồi, hai người cứ làm theo là được rồi, chuyện còn lại tự tôi tính toán.”

Nói xong, Lưu Tông Tín huơ tay, ánh mắt sáng rực minh mẫn.

Đây là cơ hội một lần, ông ta nhất định phải nắm lấy.

Khách sạn Tân Hải, trong phòng tổng thống! Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Dương Xuyên cầm một ly rượu vang nằm trên sô pha, đang nghe thuộc hạ tâm phúc ở trước mặt nói.

“Cậu Dương, tài chính gia tộc đã đủ hết rồi, tổng cộng tám mươi tỷ!”

“Tám mươi tỷ sao?”

Dương Xuyên lầm bầm nói thầm, cũng không quá bất ngờ!

Chút tiền này, nhà họ Dương quả thực là bỏ ra được.

“Miễn cưỡng cũng có thể rồi! Hai phần cỏn con còn lại, cứ để cho đám người Tân Hải này tranh nhau đi!”

Dương Xuyên cười nhạt, lời nói đầy đắc ý!

“Nói với gia tộc, ba ngày sau, thành phố Tân Hải chính là thiên hạ của nhà họ Dương rồi!”

“Đồng thời, cậu đây muốn khiến cho Chu Minh Hạo nhìn xem, đắc tội Dương Xuyên tôi sẽ có kết cục gì!”

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, dòng tiền chảy về toàn bộ Tân Hải trở nên khổng lồ đến đáng sợ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.