Chiến Thần Sở Bắc

Chương 402



Chương 402

Anh và Lạc Tuyết ngồi xuống xong, nhóm Chu Minh Hạo và Lý Hải Đông mới dám ngồi.

Hiện giờ, Sở Bắc ngồi giữa trung tâm, bên trái là Thanh Phong, bên phải là Lạc Tuyết.

Đến Chu Minh Hạo cũng chỉ dám ngồi chếch một phía thôi.

Còn Dương Xuyên vốn được xếp ở hàng ghế đầu thì giờ đang ngồi tận hàng thứ năm.

Chẳng ai dám ngồi cạnh hắn ta, ngoài đám tay chân.

Mặt hắn ta hằm hằm như có ai đang nợ mình một khoản tiền lớn.

Đương nhiên, Lạc Tuyết ngồi ở hàng ghế đầu đang có cảm giác như ngồi trên bàn chông.

Nhìn các nhân vật lớn của Tân Hải đang ngồi xung quanh, cô thật sự không hiểu sao mình lại có tư cách ngồi đây.

Nhưng khi nhìn thấy vẻ nhàn hạ của Sở Bắc, cô không nói gì nữa.

Có khoảng gần ba trăm người đang ngồi ở đây để chờ giây phút quan trọng nhất.

“Chào mừng mọi người đã tới tham gia buổi đấu thầu!”

Thấy mọi người đã đến đủ, bí thư Vương bước lên sân khấu.

“Tôi xin thay mặt cho chủ tịch Chu lên tuyên bố, buổi đấu thầu chính thức bắt đầu!”

Sau đó, bầu không khí tại đây đã nóng lên.

Không ít người sáng mắt lên, chuẩn bị mài dao.

Số còn lại thì liếc nhìn các nhân vật lớn ở đây.

Dẫu sao, họ mới là nhân vật chủ chốt của tối hôm nay.

Điều khiến mọi người ngạc nhiên là, nhóm Lý Hải Đông và Lưu Tông Tín lại chẳng có biểu cảm gì, như chuyện ở đây không liên quan tới họ.

“Bây giờ là dự án thứ nhất, là một khu nhà cũ ở phía Bắc, giá khởi điểm là một trăm triệu!”

Dứt lời, bí thư Vương hướng ánh mắt xem có ai ra giá không.

Đã có danh sách chi tiết dự án mời thầu rồi nên ông ấy không cần thiết nhắc lại nữa.

Một trăm triệu!

Với những người bình thường mà nói thì đây là một con số trên trời.

Nhưng với hầu hết mọi người ở đây thì lại rất bình thường.

Dẫu sao, nếu không có dăm bảy trăm triệu thì không ai dám ló mặt đến đây.

“Một trăm mười triệu!”

Một lát sau, đã có người ngồi ở hàng ghế cuối lên tiếng.

Dự án này không phải là quá lớn.

Chắc các nhân vật có máu mặt sẽ không tranh với họ.

Nếu họ bỏ lỡ những dự án như này thì coi như hết trò.

“Một trăm hai mươi triệu!”

“Một trăm ba mươi triệu!”

Có người ra giá một cái là bầu không khí trở nên náo nhiệt ngay.

Mỗi lần tăng giá ít nhất phải là mười triệu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.