Chiến Thần Sở Bắc

Chương 49



Chương 49

Lúc học cấp ba, Lưu Minh đã yêu thầm Lạc Tuyết suốt ba năm học.

Nhưng Lạc Tuyết lúc đó là một gái ngoan có tiếng, cô đã trực tiếp từ chối anh ta.

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, hai người họ đường ai nấy đi, mấy năm không gặp!

Cả hai gặp lại lần nữa là vào hai năm trước.

Lạc Vũ Tâm bị bệnh, Lạc Tuyết đưa đến bệnh viện vào giữa đêm, trùng hợp thế nào đêm đó lại là ca do Lưu Minh trực.

Tuy anh ta rất kinh ngạc, việc Lạc Tuyết chưa kết hôn mà đã có một cô con gái rồi nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến tình yêu trong lòng anh ta, mà lại tiếp tục nảy mầm mọc rễ.

Mà trong mấy lần chữa bệnh, anh ta dần dần cũng hiểu rõ hoàn cảnh của Lạc Tuyết.

Anh ta biết, cơ hội của mình đã đến rồi.

Mặc dù Lạc Tuyết đã có con rồi, nhưng gương mặt xinh đẹp vẫn như trước không hề thay đổi, thậm chí lại càng quyến rũ hơn.

Lại thêm thân phận nhà họ Lạc của cô, Lưu Minh chẳng những không ghét bỏ Lạc Tuyết mà ngược lại trong thời gian Lạc Vũ Tâm ở lại bệnh viện, anh ta còn quan tâm chăm sóc đủ kiểu.

Từ đó quan hệ với Lạc Vũ Tâm cũng thân thiết hơn nhiều.

Vốn dĩ, đang định tìm thời cơ bày tỏ với Lạc Tuyết.

Nhưng không ngờ, vào lúc quan trọng này thì người đàn ông của Lạc Tuyết đã quay lại rồi?

Lưu Minh thật sự có chút không chấp nhận nổi.

“Sao lại không nói gì? Đừng bảo là không bỏ ra nổi số tiền đó nhé?”

Thấy Sở Bắc im lặng, Lưu Minh hừ một tiếng, bắt đầu bênh vực Lạc Tuyết.

“Anh thì hay lắm, vừa tới là có ngay đứa con lớn thế này, nhưng anh có biết, bốn năm nay Tiểu Tuyết đã chịu cực khổ bao nhiêu không?”

“Nếu tôi là anh, thật sự chẳng còn mặt mũi quay về nữa rồi!”

Lạc Tuyết thở dài một tiếng, nhìn con gái, không nói gì.

Lưu Minh nói là sự thật!

Thấy vậy, Lưu Minh lại càng không kiêng nể gì.

“Xem bộ dạng của anh đi, chẳng lẽ anh còn muốn chạy nữa sao? Chậc chậc, thân là đàn ông, tôi cũng mất mặt thay anh!”

“Tôi thật sự thấy không đáng thay cho Tiểu Tuyết, thanh xuân tươi đẹp lại lãng phí với một tên thối tha như anh”.

Lưu Minh một hơi nói một tràng, giọng điệu vừa ghét bỏ vừa khinh bỉ.

Nhưng sự hâm mộ ghen tị trong ánh mắt thì không giấu được.

Một tên mù thối tha, không chỉ có được lần đầu tiên của nữ thần mà còn để nữ thần sinh con cho anh?

Còn bản thân mình chỉ có thể đau khổ yêu thầm nữ thần nhiều năm.

Dựa vào đâu, dựa vào đâu chứ!

Lưu Minh giận trong lòng dữ lắm, chỉ hận không thể bóp chết Sở Bắc ngay tại chỗ!

Mà cũng ngay lúc này, Sở Bắc chậm rãi đứng dậy.

Gương mặt không thể hiện ra buồn vui giận hờn gì, ánh mắt trống rỗng nhìn Lưu Minh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.