Chiến Thần Sở Bắc

Chương 497



Chương 497

Chu Bân vội xua tay, nói: “Quần áo bẩn cũng không sao, anh đưa em đi mua đồ mới”.

Lời của anh ta căn bản gần như không hề để bụng chuyện tiền bạc.

“Không cần, tôi biết anh có tiền, ý tốt của anh tôi nhận, nhưng quần áo tôi có thể tự mua, không làm phiền đến anh”.

Có lẽ Chu Bân sớm đã quen với thái độ không mặn không nhạt của Tô Uyển, sau khi Tô Uyển nói xong, anh ta chẳng những không buồn bã, mà trái lại vẻ mặt lại kiên cường hơn.

“Tiểu Uyển, có một chuyện có thể em còn chưa biết, anh đã nói với bố anh rồi, chỉ cần em đồng ý làm bạn gái anh, anh sẽ đưa em đến gặp bọn họ, đến lúc đó, em chính là con dâu danh chính ngôn thuận của nhà họ Chu anh rồi”.

Nghe thấy lời này của Chu Bân, sắc mặt Tô Uyển lập tức thay đổi.

“Chu Bân, anh điên rồi sao? Anh còn muốn tôi phải nói bao nhiêu lần nữa, tôi không thích anh, không có cảm giác gì với anh, đừng có lãng phí thời gian với tôi nữa!”

“Tại sao chứ?”

Vẻ mặt Chu Bân khó hiểu nhìn Tô Uyển, nói: “Nhà họ Chu anh ở Tân Hải tuy không phải gia tộc lớn gì, nhưng cũng là nhà có máu mặt, chỉ cần em gả cho anh thì không cần lo ăn lo mặc, không cần ra ngoài làm việc nữa, như vậy không tốt sao?”

Gương mặt Tô Uyển lạnh lẽo, lắc đầu.

“Mấy thứ anh nói, tôi căn bản không quan tâm, tôi có những thứ mình muốn theo đuổi, xin anh đừng áp đặt suy nghĩ của anh lên người tôi, chúng ta đã định sẵn là không có kết quả rồi, xin anh đừng bám lấy tôi nữa”.

Nói xong, Tô Uyển lập tức quay đầu, không quan tâm đến Chu Bân.

Lạc Tuyết ở bên cạnh nghe thấy lời Chu Bân nói vừa rồi, trong lòng cũng âm thầm lắc đầu, đối với lựa chọn của Tô Uyển, cô cũng ủng hộ một tay.

Kiểu con nhà giàu có chút tiền như Chu Bân, cô gặp nhiều rồi, hơn nữa, từ những gì Chu Bân nói lúc nãy có thể nhìn ra được thế giới quan của anh ta không tốt chút nào.

Với người như vậy, đi theo anh ta chắc chắn là một lựa chọn sai lầm.

Lại bị Tô Uyển từ chối, Chu Bân có chút không vui, anh ta đi đến trước mặt Tô Uyển, cắn răng cắn lợi.

“Tiểu Uyển, anh thật sự thích em, chỉ cần em đồng ý cưới anh, anh sẽ bảo bố anh giao vị trí giám đốc công ty cho em, em thấy thế nào?”

Tô Uyển lạnh lùng lắc đầu, nói: “Chu Bân, hôm nay tôi không muốn thảo luận với anh vấn đề này nữa, nếu anh rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì mời anh rời đi, đây là cửa hàng của bạn thân tôi, anh đừng có làm phiền người ta”.

Bạn thân?

Nghe thấy lời của Tô Uyển, ánh mắt Chu Bân lóe sáng, lúc này mới nhìn sang Lạc Tuyết.

Đẹp thật!

Đây là phản ứng đầu tiên khi anh ta nhìn thấy Lạc Tuyết, vừa nãy anh ta chỉ lo nhìn Tô Uyển, không hề nhìn kỹ Lạc Tuyết.

Lúc này nhìn sang Lạc Tuyết, ánh mắt anh ta có chút kinh ngạc.

Thậm chí anh ta có cảm giác đẹp hơn Tô Uyển nữa.

“Ồ, thì ra cô ấy là bạn thân của em à, Tiểu Uyển, sao em không nói sớm làm lần này đến, anh lại không mang theo quà gì cả”.

Chu Bân nói chuyện, chào hỏi trực tiếp với Lạc Tuyết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.