Chương 595
Nghe thế Thôi Vân mừng rỡ.
“Vậy được, ván cược này, tôi…”
Thế nhưng gã vừa nói hết câu một giọng nói nghiêm nghị vang lên.
“Làm càn!”
Người nói là Thôi Viễn Sơn, chỉ thấy Thôi Viễn Sơn sầm mặt đi đến trước mặt Thôi Vân.
“Tiểu Vân, chưa được tôi đồng ý cậu đã tự ý cược với cậu ta, cậu còn xem người gia chủ là tôi đây ra gì không?”
Thôi Vân đổi sắc.
Lúc này gã mới phản ứng lại.
Gã chỉ là một tổng giám đốc của công ty bảo vệ nhà họ Thôi, người có quyền lên tiếng thật sự không phải gã mà là Thôi Viễn Sơn.
Lúc này nhìn thấy sự bất mãn trong mắt Thôi Viễn Sơn, gã cười xấu hổ.
“Ông cụ, tôi không có ý đó, tôi chỉ là…”
Thôi Viễn Sơn xua tay, lạnh nhạt nói: “Được rồi, đừng nói gì nữa, vụ cược này tôi chơi với cậu ta”.
Nói rồi Thôi Viễn Sơn nhìn Sở Bắc trầm giọng nói: “Tôi lấy thân phận là gia chủ của nhà họ Thôi cược với cậu, cậu nghĩ thế nào?”
Sở Bắc bình thản gật đầu.
“Ai cũng được, dù sao đều là các ông mà thôi, đổi người khác cũng không sao”.
Phách lối! Phách lối một cách ngang ngược.
Nghe Sở Bắc nói thế, khóe môi Thôi Viễn Sơn khẽ giật, thầm quyết định chỉ cần thắng được ván cược này, ông ta nhất định sẽ khiến Sở Bắc biết được thủ đoạn của nhà họ Thôi.
“Được rồi, vậy bắt đầu tính giờ từ bây giờ, tôi muốn xem thử cậu có khả năng bảo tập đoàn Bắc Dã ngừng hợp tác với bọn tôi không”.
Nói rồi Thôi Viễn Sơn ngồi xuống ở một bên.
“Long Tam, ông sang đây”.
Lúc này Sở Bắc bỗng gọi Long Tam đến.
Long Tam sửng sốt, vội đi về phía Sở Bắc.
“Cậu Sở”.
Đi đến trước mặt Sở Bắc, gã cung kính đáp.
Gã đã từng tự mình chứng kiến năng lực của Sở Bắc, tuyệt vọng và sợ hãi đó vẫn còn là ký ức mới mẻ với gã.
Thế nên gã không dám thất lễ trước mặt Sở Bắc.
“Đến gần một chút, đứng xa như thế sao tôi nói chuyện được?”
Nghe vậy Long Tam nhanh chóng đến gần Sở Bắc hơn.
Sau đó Sở Bắc nói nhỏ bên tai Long Tam dặn dò vài câu.
Sự ngông cuồng của Long Tam thay đổi, đến cùng trong mắt gã chỉ còn lại kinh ngạc.
“Cậu Sở, như thế được sao?”
Long Tam do dự hỏi.