“Chuyện nhục nhã ngày hôm nay, tôi muốn trả lại tất cả cho Tần Nhu!” Nói đến cuối cùng, hai mắt Ninh Đình Trung đỏ lên, dường như bên trong có một con sói đang tức giận vậy.
Đường Tuấn hơi sửng sốt, không ngờ một người béo ú trông có vẻ tuỳ tiện này vậy mà lại có suy nghĩ sâu xa như vậy. Nhưng đây chính là điều anh muốn. Anh muốn lật đổ Đường Quang Hoà và thậm chí giải mã những bí mật về nhà họ Đường, vì vậy chỉ dựa vào bản thân anh là không đủ. Đó là lý do tại sao anh lại tìm tới Diệp Nam Nhật, hiện tại anh cũng có loại suy nghĩ này với Ninh Đình Trung, anh muốn bắt đầu bồi dưỡng nhân tài của phe cánh mình!
Advertisement
Đường Tuấn nói: "Quá trình này sẽ khó khăn và nguy hiểm hơn nhiều so với khi anh làm một công tử bột, thậm chí có thể nguy hiểm đến tính mạng. Anh vẫn bằng lòng làm chứ?"
Ninh Đình Trung không chút do dự, gật mạnh đầu.
Đường Tuấn đứng dậy, vỗ mạnh vào vai Ninh Đình Trung nói: "Được rồi! Tôi cho anh cơ hội này. Tôi không dám đảm bảo rằng anh có thể trở thành hình tượng như Thẩm Nhất Nam. Nhưng đến một ngày nào đó, không phải anh không hợp với u Dương Hồng Phượng mà là cô ta không hợp với anh! "
Ninh Đình Trung hai mắt đỏ hoe, khàn giọng nói:
"Cảm ơn."
Sau đó Đường Tuấn và Ninh Đình Trung dùng bữa tại Mãn Giang Lâu, anh không đợi u Dương Hồng Phượng và Trần Bá Phước mà lại mang Ninh Đình Trung rời đi luôn.Trên đường, anh dùng trận pháp Tứ Tượng châm cho Ninh Đình Trung vài cây ngân châm, sau đó kê đơn thuốc trị bệnh béo phì cho anh ta, nói là trị liệu cho bệnh béo phì của anh ta.
Nếu như người bình thường bảo Ninh Đình Trung châm một vài cây ngân châm và uống một ít thuốc thì bệnh béo phì của anh ta sẽ có thể chữa khỏi. Ninh Đình Trung sẽ dùng cơ thể hơn một trăm cân để đè chết người đó. Nhưng anh ta đã từng tận mắt nhìn thấy y thuật của Đường Tuấn, nên không hoài nghi gì cả.
Ngồi nhờ xe của Ninh Đình Trung trở về đại học thành phố Vinh, béo ú nóng lòng muốn trở về thử đơn thuốc giảm cân. Nói xong vài câu thì lái xe đi luôn. Đường Tuấn vừa định xoay người đi vào đại học thành phố Vinh, nhưng vào lúc này, tâm hồn của anh khẽ động, ngẩng đầu nhìn người đang đứng ở con đường đối diện.
Chỉ nhìn thấy phía dưới mái hiên của một cửa hàng bên kia đường, một người đàn ông mặc bộ đồ tập thể dục màu trắng, thân hình cao lớn, ánh mắt sắc bén đang nhìn Đường Tuấn với vẻ mặt đắc ý. Người này không phải ai khác, chính là Quách Thịnh Minh, người được mệnh danh là Phong lôi bát cực Quách Thịnh Minh! Hôm đó bị Tề Hưng dẫn đến để đe doạ Đường Tuấn, nhưng anh ta lại bị lời nói của Đường Tuấn vạch trần ra vết thương trong người anh ta, cuối cùng còn bị một chưởng làm cho chấn động.
“Anh ta đến đây làm gì?” Đường Tuấn khó hiểu.
Lúc này, Quách Thịnh Minh đi qua đường một cách chậm rãi, anh ta đi trong đám người, đám người cũng theo bản năng tránh xa anh ta một chút. Tuy những cao thủ có nội công mạnh không phóng nội công ra ngoài được, nhưng bọn họ cơ hồ có thể bắt đầu khống chế khí thế của mình.
"Rảnh không? Tôi muốn nói chuyện với cậu một chút" Quách Thịnh Minh thản nhiên nói, nhưng giọng điệu tràn đầy sự không cho phép từ chối.
Đường Tuấn im lặng một chút, sau đó gật đầu. Anh đã nhìn ra được vết thương trong cơ thể của Quách Thịnh Minh mặc dù nó vẫn chưa lành hẳn nhưng nó đã khỏi rất nhiều rồi, có lẽ đã nhận được sự giúp đỡ từ phía nhà họ Tề. Nhưng Đường Tuấn hoàn toàn không sợ hãi, anh là một cao thủ chân chính của Cảnh giới Chân Khí. Cho dù là lúc thực lực của Quách Thịnh Minh mạnh nhất đi nữa, cũng không thể là đối thủ của anh!
Hai người cùng nhau đi vào trường đại học thành phố Vinh. Lúc này, khi các sinh viên đã vào lớp, khuôn viên của trường đại học cũng có vẻ hơi trống trải.
“Nghe nói cậu đã thắng Vương Tấn Lợi về mặt y thuật à?” Bên cạnh hồ nhân tạo của trường đại học thành phố Vinh, Quách Thịnh Minh vừa đi vừa tuỳ tiện hỏi. Tuy là hỏi, nhưng anh ta lại không nhìn thẳng vào mắt Đường Tuấn.