Chiến Thần Thánh Y

Chương 268



Ninh Đình Trung gật đầu nói: “Hai ngày này, anh ta cùng với một vị sư huynh của anh ta sẽ ở thành phố Vinh mở một cuộc hội thảo về dưỡng sinh, rất nhiều người quyền quý ở thành phố Vinh đều chuẩn bị đi, ngay cả cha của tôi cũng tìm quan hệ để mua một vé.”  

“Sư huynh?” Đường Tuấn chau mày, trước đây anh chưa từng nghe qua Hứa Tường Anh còn có một người sư huynh.  

Advertisement

Ninh Đình Trung nói: “Mấy ngày trước tôi có đến đấy, nghe nói anh ta vừa đến  đã chữa khỏi bệnh cho cô chủ nhà họ Tề, buổi hội thảo dưỡng sinh lần này là do nhà họ Tề chủ trì.”  

“Hóa ra là như vậy nhưng mà không có liên quan gì đến tôi.” Đường Tuấn nói.  

Ninh Đình Trung nói: “Đây quả thực không có liên quan đến anh nhưng cái vị sư huynh kia của Hứa Tường Anh nghe tin anh ở y thuật đánh bại được Vương Tấn Lợi nên trêu đùa với Hứa Tường Anh, nói muốn cùng anh đọ sức y thuật. Chuyện này sớm đã truyền rộng rãi ra ngoài rồi, e rằng bây giờ tất cả người quyền quý của cả thành phố Vinh đều đã biết.  

Đường Tuấn nói: “Người sư huynh của Hứa Tường Anh tên là gì?”  

Ninh Đình Trung nghĩ một chút, trả lời: “Lâm Trung Hiệp.”  

“Qủy y Lâm Trung Hiệp!” Đường Tuấn lộ ra vẻ kinh ngạc.  

“Không sai, quả thực có người gọi ông ta như vậy.” Ninh Đình Trung nhìn Đường Tuấn nói: “Lẽ nào anh quen ông ta?”  

Đường Tuấn khẽ lắc đầu nhưng trong ánh mắt lại lộ ra vẻ nghiêm túc khó hiểu. Quỷ y Lâm Trung Hiệp không phải là một người thường, chỉ cần học y học cổ truyền, bước từng bước vào y đạo thì hầu như đều nghe qua biệt hiệu của ông ta.  

Giống với Đường Hạo là ông nội của anh, quỷ y cũng là nhân vật hàng đầu trong giới y học cổ truyền chỉ là quan niệm về chữa trị của hai người lại khác nhau. Y thuật của Đường Hạo đường đường chính chính, phong độ có phần của người y đạo thời xưa, mà quỷ y lại tìm cách khác, y thuật kỳ quái, gần như là quỷ thần cho nên được người ta gọi là quỷ y, đặc biệt là với mười ba cây kim tiêm của quỷ môn được ông ta cải tiến qua có tiếng là đến cả diêm vương cũng phải nhượng bộ ông! Đương nhiên là trong đó có thành phần khuếch đại lên nhưng cũng đã nói rõ trình độ y thuật cao siêu của Lâm Trung Hiệp.  

“Nếu như thật sự là ông ta  thì có chút phiền phức rồi.” Đường Tuấn nghiêm túc nói. Ông nội anh Đường Hạo đã tổ chức so tài y đạo cùng với quỷ y, kết quả cuối cùng là hai người đều có kỹ thuật riêng, ai cũng không phục ai, còn anh chỉ là nghe qua danh của quỷ y từ ông nội của mình mà thôi, chưa gặp qua bao giờ.  

Bây giờ nghĩ lại, phương pháp xoa bóp của Hứa Tường Anh có tên gọi “Khởi Tử Hoàn Sinh” quả thực khá giống với phong cách của quỷ y, chỉ là y thuật của hai người thì là một trên trời một dưới đất.  

“Đường lão đệ anh muốn đi sao?” Ninh Đình Trung thấy được nét mặt của Đường Tuấn thi đã biết được y thuật của quỷ y Lâm Trung Hiệp chắc chắn không bình thường.  

Y chiến đấu Đường Tuấn hừng hực lên trong mắt, anh nói: “Tôi cũng rất muốn lĩnh hội một chút y thuật của quỷ y xem, có thật là đến cả quỷ thần cũng phải nhường bộ ông ta hay không.”  

Với tu vi khí cảnh y đạo của anh mà muốn tiến thêm một bước đạt đến cảnh giới nhập thần thì phải mở mang kiến thức y thuật của trăm nhà, hấp thu trường phái của trăm nhà là phương thức khá nhanh. Y đạo khác với võ đạo, không phải nhắm mắt làm liều mà là cần phải không ngừng nghiên cứu đi hoàn thành tổng tất cả hợp y học cổ truyền xưa và nay.  

Ninh Đình Trung gật đầu, nói: “Tôi sẽ sắp xếp.”  

“Đúng rồi, tôi còn có một chuyện muốn nói với anh.” Trên mặt Ninh Đình Trung lộ ra mấy phần khó xử, có chút ngượng nghịu, nói: “Âu Dương Hồng Phượng tối qua chủ động liên lạc với tôi hẹn tôi cùng đi ăn trưa.”  

“Ồ.”Đường Tuấn chau mày. Ninh Đình Trung vừa gặp đã yêu Âu Dương Hồng Phượng, chuyện này Đường Tuấn có biết nhưng cho dù là xuất thân hay là bối cảnh thì Âu Dương Hồng Phượng đều tốt hơn Ninh Đình Trung gấp mười lần, sao lại một mình mời Ninh Đình Trung ăn cơm. Đừng nói là Âu Dương Hồng Phượng đột nhiên nhìn đến thân hình gầy của Ninh Đình Trung nên mới có ý, loại chuyện này căn bản là tự lừa dối người. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.