Chiến Thần Thánh Y

Chương 303



Tề Hưng mặc âu phục đi theo phía sau một người đàn ông trung niên. Giữa lông mày của người đàn ông trung niên và Tề Hưng có vài phần giống nhau, ăn mặc cũng rất chỉnh tề. Ông ta chính là cha của Tề Hưng, hiện giờ là người cầm quyền của tập đoàn Vạn Thạch Tề Thiên Thông.  

"Rất cảm ơn các vị có thể bỏ ra chút thời gian quý giá để tới đây nghe buổi tọa đàm dưỡng sinh của Lâm đại sư, Tề mỗ tôi đại biểu cho tập đoàn Vạn Thạch hoan nghênh các vị đã đến." Thanh âm mang theo thiện ý của Tề Thiên Thông truyền ra vang khắp hội trường.  

Advertisement

"Đợi lát nữa Lâm đại sư trước tiên sẽ giảng giải cho các vị một ít kiến thức về việc dưỡng sinh, sau đó sẽ chọn ra vài người ở hiện trường để tiến hành khám bệnh trị liệu. Kế tiếp, tôi sẽ không nhiều lời nữa. Hãy cho chúng tôi một tràng vỗ tay nhiệt liệt để hoan nghênh Lâm đại sư."  

Thanh âm của Tề Thiên Thông vừa dứt, hội trường lập tức phát ra một tràng tiếng vỗ tay vang dội. Phần lớn người ở đây đều có thân phận không tầm thường, không giàu có thì cũng là quyền quý, đối với tên tuổi của Quỷ y Lâm Trung Hiệp đã sớm nghe qua. Nghe thấy Lâm đại sư muốn đích thân ra tay lựa chọn người để chữa bệnh, khuôn mặt bóng dầu của bọn họ bừng lên sự kích động.  

"Đợi lát nữa đừng ai tranh với tôi, nếu ai nhường cơ hội được Lâm đại sư chữa bệnh cho tôi, tôi sẽ cho người đó một tòa nhà đã được tu sửa trang hoàng ở trung tâm thành phố." Ông chủ của bất động sản Kim Châu hô lên.  

"Ông Kim, ông nghĩ là chỉ mình ông có tiền ư. Tôi nói cho ông biết, nếu ai nhường cơ hội được Lâm đại sư chữa bệnh cho tôi, sau này nếu ăn cơm ở bất kì một nhà hàng nào của tôi, toàn bộ đều được giảm giá 50%!" Một ông chủ nhà hàng cơm hứa hẹn nói.  

"Bây giờ anh đã thấy tiếng tăm của Quỷ y lớn như thế nào rồi chứ!" Hồng Thư ngồi ở bên cạnh Đường Tuấn vẻ mặt chờ mong nói: "Nếu lần này chúng ta thật sự có thể phỏng vấn được ông ta, nói không chừng tạp chí y học cổ truyền thành phố Vinh chúng ta còn có thể trở nên nổi tiếng, trở thành tạp chí có lượng tiêu thụ cao nhất thành phố Vinh."  

Vẻ mặt của học sinh nam đang khiêng máy quay phim cũng khao khát và kích động.  

"Đúng rồi đợi lát nữa nếu cái tên Đường Tuấn khiêu chiến Lâm đại sư kia dám xuất hiện ở hội trường, cậu nhớ rõ phải quay cho anh ta vài cảnh cận mặt, đến lúc đó dùng để làm trang bìa thu hút ánh mắt mọi người." Hồng Thư nói.  

Nam quay phim khó hiểu nói: "Không phải chị vừa mới nói cái người gọi là Đường Tuấn kia nếu đấu với Lâm đại sư thì một chút phần thắng cũng không có à? Bây giờ còn muốn quay cho anh ta vài cảnh cận mặt để làm gì, vậy chẳng phải là khiến cho anh ta nổi tiếng sao?"  

Trên mặt Hồng Thư hiện ra vẻ đắc ý, nói: "Cái này cậu không hiểu được đâu. Tôi quay cho anh ta vài cảnh cận mặt là vì để đến lúc đó làm nền cho Lâm đại sư, một kẻ không biết đến từ nơi hẻo lánh nào nếu không phải dính hào quang của Lâm đại sư, nào có cơ hội lên mặt bìa. Có khi anh ta còn phải cảm ơn tôi đấy."  

Vì để có thể duy trì tòa soạn báo, có thể nói Hồng Thư đã làm hết mọi cách. Không có biện pháp, bây giờ y học cổ truyền suy sút, ngay cả tạp chí y học cổ truyền bọn họ cũng bị tai ương theo.  

Nam quay phim nghe vậy, tán thưởng nói: "Không hổ là chị Hồng Thư. Quá lợi hại, đến lúc đó nếu Đường Tuấn kia càng biểu hiện bất tài thì càng làm nổi bật thêm cho sự lợi hại của Lâm đại sư. Tạp chí y học cổ truyền chúng ta cũng có thể rửa sạch nỗi sỉ nhục trước đây."  

"Cậu hiểu được là tốt rồi." Hồng Thư cười nói.  

Lần này khi hai người nói những lời này cũng không hạ giọng xuống, cho nên ngay cả Ninh Đình Trung và Hoa Tiểu Nam cũng nghe thấy được. Nhưng ngược  lại Đường Tuấn cảm thấy không sao cả, bây giờ không phải những truyền thông báo chí này đều dùng mánh khóe để lấy lòng mọi người sao. Tuy nhiên Ninh Đình Trung lại có chút khó chịu, nhìn hai người Hồng Thư, nói: "Nếu hai vị là người của tạp chí y học cổ truyền thành phố Vinh, vậy hẳn là biết nguyên tắc đưa tin đúng sự thực. Các người viết báo thiên vị như thế, chẳng lẽ không sợ sẽ khiến người khác chê trách hay sao?"  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.