Chiến Thần Thánh Y

Chương 741



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vừa nói chuyện, Đường Tuấn vừa nhấc chân, tiếp tục đi về phía trước.  

<

Oành!  

Advertisement

“Cậu thật sự cho rằng tôi không dám nổ súng sao?” Phạm Trùng khẽ quát một tiếng, nổ súng không chút do dự, trong sân vang lên tiếng súng trầm thấp, mục tiêu chính là ấn đường của Đường Tuấn, anh ta muốn giết bằng một phát súng duy nhất!  

Cảnh tượng máu bắn ra tung tóe trong tưởng tượng của Phạm Trùng đã không xảy ra, đạn bắn ra, sau đó đột nhiên dừng lại cách ấn đường của Đường Tuấn một mét, vẫn còn duy trì tư thế xoay tròn với tốc độ cao. Đường Tuấn đưa tay ra, hai ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy viên đạn bằng hai hạt lạc kia.  

“Làm sao có thể?” Phạm Trùng cứng đờ, ánh mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.  

Anh ta muốn tiếp tục bóp cò, nhưng Đường Tuấn lại không cho anh ta cơ hội này.  

Ngón tay của Đường Tuấn búng ra một cái, mắt thường không thể nhìn thấy được tốc độ bắn ra của viên đạn, lập tức xuyên thủng ấn đường của Phạm Trùng.  

Tốc độ quá nhanh, Phạm Trùng gần như không cảm nhận được cảm giác đau đớn, mãi đến khi máu tươi nhuộm đỏ tầm mắt anh ta, lúc này anh ta mới kịp phản ứng. Trong mắt mang theo sự oán hận và không cam lòng, Phạm Trùng phù phù một tiếng rồi té ngã trên mặt đất.  

Người này tự nhận là đã tính toán hết tất cả mọi người, cậu chủ Trí một lòng muốn đem nhà họ Phạm tới đỉnh cao ở Hà Nội cứ thế mà chết đi.  

Tất cả đều im lặng, chỉ còn tiếng bước chân Đường Tuấn bước về phía trước, giống như một cây búa đập vào trong lòng mọi người.  

Phù phù!  

Phạm Nam Châu cũng không thể nén được sự sợ hãi ở đáy lòng nữa, dứt khoát quỳ xuống.  

“Xin tông sư thứ tội! Tha cho nhà họ Phạm ta một mạng!” Phạm Nam Châu cúi đầu, gần như là cầu xin mà nói.  

Dưới võ đạo như thần tiên của Đường Tuấn, vị tổng giám đốc tập đoàn Thiên Tinh này cuối cùng cũng sợ. Ngay cả việc Đường Tuấn giết con trai ông ta, ông ta cũng không dám lên tiếng chống lại, chỉ muốn có thể sống sót từ trong tay Đường Tuấn.  

“Ồ? Nhà họ Phạm ông năm lần bảy lượt mưu tính tôi, ông còn muốn sống sót sao?” Đường Tuấn cười khẽ.  

“Tôi bằng lòng đem hai mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn Thiên tinh tặng cho tông sư, xin tông sư tha thứ!” Phạm Nam Châu cắn răng nói. Giá trị của tập đoàn Thiên Tinh đến mấy chục nghìn tỷ, hai mươi phần trăm cổ phần tương đương với một trăm tỷ, chuyện này đối với Phạm Nam Châu mà nói không khác nào cắt da.  

“Bốn mươi phần trăm.” Đường Tuấn nói.  

Phạm Nam Châu khẽ giật mình, nhà họ Phạm tuy là cổ đông lớn nhất trong tập đoàn Thiên Tinh, nhưng trong tay cũng chỉ nắm giữ bảy mươi phần trăm cổ phần. Nếu giao bốn mươi phần trăm, đồng nghĩa với chuyện tập đoàn Thiên Tinh sẽ đổi chủ!  

“Hả?” Chỉ là do dự lúc này trong nháy mắt, Đường Tuấn nhíu mày, một luồng uy thế kinh khủng đặt lên trên vai Phạm Nam Châu, khiến ông ta khó thở!  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.