"Nhà họ Vũ không dám." Vũ Quân cũng thở dài, cúi đầu.
Advertisement
Hai người thật sự cảm nhận được sát ý trong lời nói của Đường Tuấn, nếu tiếp tục chiến đấu thì nhất định Đường Tuấn sẽ giết bọn họ trước để ra uy.
Advertisement
"Ừm."
Đường Tuấn thấp giọng đáp lại.
Anh nhìn lại đám đông và hỏi: "Còn có ai muốn đứng lên không?"
Không ai trả lời, cả quảng trường đều im lặng.
Đường Tuấn không nhìn nữa, bước qua hai người họ đi về phía thầy trò Cổ Sáng đang cực kỳ hoảng sợ.
"Từ, cậu Từ, chúng ta còn phải nói với với cậu Từ không?" Sa Hùm lắc người, sắc mặt trắng bệch.
Không có ai lên tiếng trả lời.
Sa Hùm nhìn lại thì thấy Từ Mộ đã nằm liệt trên mặt đất, có một vũng lớn chất lỏng màu vàng ngay đó, anh ta đã sợ đến mức không thể khống chế được sinh lý.
Một cường giả có thể khiến cho trụ cột Từ Vũ của nhà họ Từ phải cúi đầu nhận thua thì một kẻ con cháu bên dòng nhánh của nhà họ Từ sao có thể là đối thủ của anh được chứ.
Đường Tuấn chậm rãi đi tới chỗ thầy trò Cổ Sáng nói: "Hai thầy trò ông đã nhiều lần xúc phạm tôi, hôm nay tôi sẽ tính sổ sạch sẽ."
Đồ Thành đã bị thương nặng đến mức mặt cắt không còn giọt máu, lúc này đột nhiên hét lên như điên: "Đường Tuấn, sư tôn của tôi chính là thống lĩnh của tổ chức Huyết Sát, nếu anh giết tôi thì hai vị thống lĩnh khác sẽ không bỏ qua cho anh đâu."
"Ồn ào." Đường Tuấn phất tay áo.
Một luồng sức mạnh vô hình đè xuống. Đồng tử của Đồ Thành chợt giãn to ra và sau đó toàn thân anh ta nhũn ra, đã chết rồi.
"Đường Tuấn, đúng thật là cậu rất mạnh nhưng hai vị thống lĩnh khác của Huyết Sát tôi cũng là cao thủ Thần Hải, mà Huyết Sát còn có mấy trăm võ giả nữa. Sau khi tôi chết thì cậu cũng sẽ không được bình an, người thân và bạn bè của cậu cũng sẽ vì tôi mà chết." Cổ Sáng không ngừng ho khan, máu vấy đỏ hết quần áo của gã nhưng vẻ mặt lại cực kỳ vui sướng.
"Nếu bọn họ dám tới, giết hết bọn họ."
Đường Tuấn giơ một ngón tay ra, lập tức giữa ấn đường của Cổ Sáng có một lỗ máu, sức sống trong mắt của gã dần tiêu tán.
Vị Thần Cảnh hải ngoại chuẩn bị nổi tiếng ở nước Việt Nam này đã chết như vậy đấy.