Diệp Quân Lâm đã bước tới.
“Mày chính là đồ thấp kém Diệp Quân Lâm?”
Nhìn thấy Diệp Quân Lâm bước tới, Thẩm Trạch Lâm hỏi.
Diệp Quân Lâm không trả lời, chỉ đột ngột áp sát hắn.
“Chát!”
Hung dữ đánh lên mặt hắn một cái tát.
Một cái tát khiến máu hắn văng tung tóe, răng cũng văng ra ngoài mấy cái.
“Hat Mọi người ở giữa sân đều sững sờ cả người.
Đám bảo vệ của Thẩm Trạch Lâm còn chưa kịp phản ứng lại.
“Mày…mày dám đánh tao? Cái tên rẻ rách này!
Thẩm Trạch Lâm che mặt, hướng về phía Cả người hắn bị Diệp Quân Lâm làm cho tàn phế trong nháy mắt.
“Aa..
Thẩm Trạch Lâm phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị mổ.
“Giết hắn!”
Đám bảo vệ lúc này mới kịp phản ứng, chạy về hướng Diệp Quân Lâm.
“Bùm bùm bùm.
“Kacha Kacha.
Những vệ sĩ cũng bị Diệp Quân Lâm tiện tay tiêu diệt.
Tất cả đều nằm trên mặt đất đau đớn kêu gào thảm thiết.
“Người đâu đến đây! Ném nó vào quan tài và gửi cho Thẩm Trường Sinh xem!” Diệp Quân Lâm ra lệnh.
Tại Sơn trang Thanh Long.
Đàm Hành Ba và Thẩm Trường Sinh vẫn đang chơi mạt chược.
Lúc này bên ngoài có người đi tới: “Xảy ra chuyện không hay rồi! Nhà họ Chí đã gửi quan tài đến rôi mà cậu chủ còn chưa vê!”
“Gì cơ?” Đàm Hành Ba và Thẩm Trường Sinh nhanh chóng chạy ra ngoài.
Nhìn chiếc quan tài nằm giữa cửa, Thẩm Trường Sinh vô cùng tức giận.
“Nhà họ Chí thật to gan! Lại còn dám đưa cả quan tài vê!”
“Than ôi.”
“Tùng tùng tùng.
Thẩm Trường Sinh thay đổi sắc mặt: “Hình như có người trong quan tài? Mau mở quan tài ra!” Sau khi mọi người đẩy nắp ra thì thấy có một người nằm trong quan tài.
Đó là Thấm Trạch Lâm.
.
Tiên Hiệp Hay
Khắp người Thấm Trạch Lâm bê bết máu, tay chân rã ròi, đau đớn khóc.
“Gầm!” Lúc này cả Đàm Hành Ba và Thẩm Trường Sinh đều nổi giân.
Tại sao chúng đám bỏ Thẩm Trạch Lâm vào quan tài? Còn dám đánh gấy cả chân tay? Đây rõ ràng là bọn chúng đang muốn khiêu khích sao? “Nhà họ Chí, ta sẽ giết chất các người!” Khi Thẩm Trường Sinh nhìn thấy bộ dạng như vậy của con trai mình, trái tim anh ta đã rỉ máu..