Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1191: 1191: Chương 1192





Ông ta sợ hãi đến mức cả người run lên.

“Còn muốn tôi biến mất khỏi thế giới sao? Nhà họ Diệp sợ là không có khả năng này?”
Diệp Quân Lâm chế nhạo.

“Được rồi, các người đưa bao nhiêu người tới tôi đều tiếp được!”
“Bùm!”
“Bùm!” Diệp Trung Lâm và những người khác lập tức quỳ xuống xin lỗi: “Chiến Thần tha mạng!” cách! Tôi sợ máu của các người làm ô uế tay của tôi!”
“Tất nhiên là do nể mặt việc các người đã tặng quà hôm nay! Tôi thích cả ba món quà, nên bù đắp qua lại thôi!” Tất cả bọn người Diệp Trung Lâm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng tánh mạng cũng được bảo vệ Hên là hôm nay có tặng quà.

Thật may mắn! “Các người có thể liên lạc trực tiếp với Diệp Minh Thiên, đúng không?”
Diệp Quân Lâm đột ngột hỏi.

“Có thể…

Có thể…
Diệp Trung Lâm trả lời.

“Được rồi, về nói với Diệp Minh Thiên một tiếng – tôi Diệp Quân Lâm và mẹ tôi đang sống rất tốt! Có lẽ một ngày nào đó tâm trậng của tôi không vui mà đến nhà họ Diệp! Nói cho ông ta cứ chờ đó!”
“Nhưng, thân phận của tôi không thể tiết lộ, tôi sẽ để lại một món quà lớn cho nhà họ Diệp” Diệp Quân Lâm dặn dò.

Bọn người Diệp Trung Lâm rùng mình, vội vàng nói: “Nhất định, chúng ta nhất định sẽ truyền lời!”
“Cút đi!” Sau khi được sự cho phép của Diệp Quân Lâm bọn họ trốn chạy như điên.

Tuy nhiên, Diệp Trung Lâm và những người khác không rời đi ngay lập tức.

Thay vào đó, bọn họ tìm gặp Nam Phương và thú nhận mọi chuyện.

“Các người…”

Nam Phương vô cùng tức giận.

Hèn gì đại ca biết được hôm nay bọn họ muốn làm gì?
Hóa ra họ vừa đi giết đại ca…
“Mấy người làm tôi nên nói gì về mấy người mới được hả? Về sau tôi không có quan hệ gì đến mấy người! Nhưng mà còn có lần sau, tôi là người đầu tiên không bỏ qua cho các người!”
Nam Phương tức giận nói.

Sau đó, nhóm người Diệp Trung Lâm đi suốt đêm trở về Sa Pa.

Bọn họ biết rõ sau này phải ít xuất hiện thì mới có thể sống sót.

“Ba, có phải chúng ta có nên nói chuyện này với nhà họ Diệp ở kinh thành không? Có muốn giải thích hết mọi chuyện không?”
Diệp Hiểu Long và những người khác hỏi.

“Không! Nghe giọng điệu của Chiến Thần Côn Luân thì nhất định sẽ phải có một trận chiến giữa anh ta và nhà họ Diệp ở kinh thành.

Đó là việc chúng ta nên xen vào sao?”
Diệp Trung Lâm tức giận nói..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.