“Hả?”
Diệp Thần hơi ngạc nhiên một chút.
Bản thân hẳn đã không muốn giết hắn ta nữa, hãn ta lại còn muốn giơ đầu trước họng súng?
“Các người đều nghe rõ chưa? Đây là hắn muốn giết ta! Vậy nếu bây giờ ta có giết hắn, cha cũng sẽ không trách tội ta.
Ha ha ha…”
Diệp Thần vốn dĩ còn tưởng rằng hôm nay không thể giết được hẳn.
Không nghĩ tới Diệp Quân Lâm còn tự đem mình tới chịu chết.
Đây đúng là chuyện tốt!
Diệp Thần vì thế mà bật cười.
“Diệp Quân Lâm, đây là người tự mình chui đầu vào chỗ chết! Đừng trách ta lòng dạ ác độc!”
“Người đâu, giết Diệp Quân Lâm!!!
Bầu không khí trong phút chốc trở nên bùng nổ, giương cũng bạt kiếm.
“Cậu chủ, bên ngoài có một đàn bà tới, tên là Chí Oánh!”
Ngay lúc này lại có người chạy vào báo.
Rất nhanh Chí Oánh đã di tới trong sảnh.
“Diệp Thần, cha của cậu đã đáp ứng bỏ qua cho chúng tôi.
Cậu cũng không thể lật lọng như thế chứ?”
Chí Oánh từ từ nói.
“Ừ, ta bỏ qua cho Diệp Quân Lâm.”
Diệp Thần nói.
“Mẹ, người rời đi trước đi! Hắn muốn bỏ qua cho ta, nhưng ta cũng không bỏ qua cho hẳn!”
Diệp Quân Lâm nhất định phải giết chết Diệp Thần.
“Con trai, mẹ cầu xin con, đừng làm loạn nữa!
Chúng ta đi nhanh lên! Đừng làm loạn nữa!”
“Hôm nay là ngày vui của con, con suy nghĩ một chút tới đứa trẻ trong bụng của Từ Nhiệm đi”
Chí Oánh năm trên đất, ôm chặt lấy đùi của Diệp Quân Lâm.
Diệp Quân Lâm lúc này mới lộ vẻ xúc động, hăn nhìn Diệp Thần nói: ” Được, coi là hôm nay số ông may mắn.
Giữ được một mạng, bầy giờ cút nhanh lên! Chờ tới khi ta đổi ý, sợ là ông muốn rời khỏi Giang Bắc cũng không đi được đâu!”
“Hahahaha…’ Diệp Thân không giận ngược lại lại cười lớn.
“Nói thật, ta thật chữa bao giờ thấy qua kẻ nào ngu-xuẩn tới như vậy! Diệp Quân Lâm mày yên tâm đi, hôm nay là tao phải rời đi, nhưng chắc chắn sẽ có một ngày mày lại rơi vào tay của tao!”
“Mày không phải muốn khiêu chiến nhà họ Diệp, muốn đánh tới của nhà họ Diệp sao?
Tao ở nhà họ Diệp chờ mày, mày cũng không nên không đến chứ?”
Diệp Thần cười to nói.
“Yên tâm đi, ta chắc chăn sẽ tới nhà họ Diệp!”
Cuối cùng, Diệp Quân Lâm cõng theo Diệp Nguyên cùng mẹ cùng nhau rời khỏi sơn trang Giang Bắc..