Trên đời này còn có người dám khinh thường bảng xếp hạng trường đao sao?
Nên tiễn vong gấp.
Chính là gia tộc đứng đầu Lạc Việt nhà họ Diệp cũng chưa dám chắc chắn như vậy?
Căn bản là không có tư cách!
“Tôi cười vào mặt anh! Thế nhưng còn có thể mặt dày nói là mình mạnh hơn những cao thủ trên bảng xếp hạng trường đao!”
Lý Lang cười to nói.
.
Đọc truyện tại _ TRÙMtruуệ Л.V N _
“Tôi cũng nghĩ vậy, chuyện này thật đúng là lần đầu tiên nghe thấy đó!”
Diệp Chính cũng cười.
Tất cả mọi người ở đây đều cười nhạo Diệp Quân Lâm.
“Tổng tư lệnh Tiêu Tuyệt Trần của lãnh thổ phía nam thế nào? Đủ mạnh chứ? Cũng chỉ xếp thứ mười bảy mà thôi! Một người tuổi còn trẻ chưa trải sự đời như anh lại dám chê bai bảng xếp hạng trường đao sao?”
Phương Kim Sơn vui vẻ cười.
“Anh cố ý đúng không? Dám xem thường bảng trường đao! Điếc không sợ súng hử, hay là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ?”
“Có tin là nếu anh dám vũ nhục bảng trường đao như vậy nữa, chúng tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn để mặc anh huênh hoang khoác lác nữa không!”
Một.câu của Diệp Quân Lâm hoàn toàn chọc giận mọi người.
Thậm chí có vài người đã ngứa ngáy chân tay.
Lý Lang ra hiệu mọi người bình tĩnh không manh động.
“Được thôi, tốt lắm.
Nếu anh đã nói anh mạnh hơn những người trên bảng xếp hạng trường đao, vậy thì chứng minh đi!”
“Không cần anh mạnh hơn những người trong đó, chỉ cần anh có tư cách tiến vào bảng xếp hạng, tất cả chúng tôi đều bái phục anh!”
Lý Lang cười nói.
Anh ta muốn tát thẳng mặt Diệp Quân Lâm.
Khiến cho anh phải dùng thực lực thật.
Nếu như anh không thể, vậy thì trước đó anh đã nói láo với tất cả mọi người.
“Đúng, chứng minh thực lực! Bằng không hôm nay chúng tôi không để yên đâu!”
“Dám xem thường bảng quân đao, không ai trong chúng tôi chấp nhận được việc này!”
Những người khác đều phụ họa nói.
Đều gắt gao nhìn chăm chăm Diệp Quân Lâm.
Dư Tiểu Cầm cùng Phương Kim Sơn cũng lộ ra vẻ mặt trêu tức, ngồi hóng Diệp Quân Lâm bị hội đồng.
Chỉ cần ra tay sẽ bị bại lộ mất.
Xem sau này anh còn dám mạnh miệng nữa không?
“Thế nào? Không dám hử? Khoác lác là tật xấu, phải sửa gấp!”.