Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 280: 280: Lượng Tiêu Thụ Là Con Số Không





Mọi người vây xem đều hiểu rõ rằng nếu như không phải hôm nay người đáp chuyến bay là Tần Bắc Sơn thì Diệp Quân Lâm tuyệt đối chỉ có con đường chết!
Hiện tại nhón ký giả, phóng viên truyền thông đang không ngừng chờ đợi sự xuất hiện của Tần Bắc Sơn, ai nấy đều hồi hộp hít thở thật sâu.

Mọi người đều biết, giờ lúc lúc Tần Bắc Sơn ra khỏi cổng.

Diệp Quân Lâm lấy điện thoại từ trong túi ra, bắt đầu liên lạc.

“Thanh Long, cậu mau cho người tới đây!”
Phòng họp công ty giải trí Trường Phong.

Tổng giám đốc Tiết Qúy Hoa đang ngồi cùng với Tiểu Linh Nhi, trợ lý Trương Mỹ Lan và các quản lý cấp cao khác.

“Sao rồi? Báo cáo cho tôi nghe một chút về tập đoàn Vân Đình xem?”
Tiết Quý Hoa khẽ cười.

Trợ lý ngay lập tức ăn ngay nói thật.


“Báo cáo giám đốc, ngày hôm nay là ngày mà tập đoàn Vân Đình chính thức tung sản phẩm ra thị trường! Hiện tại số lượng tiêu thụ là bằng không ạI”
Tiểu Linh Nhi cau mày hỏi lại.

“Số lượng tiêu thụ là không thật à?”
“Không thể nào! Cho dù chuyện này có ảnh hưởng lớn đến đâu đi chăng nữa nhưng chẳng lẽ không thể bán được một cái hay sao?”
Trương Mỹ Lan nhanh nhạy đặt ra nghỉ vấn.

Trợ lý tổng giám đốc lập tức giải thích.

“Nghe nói bởi vì phòng thương mại Tô Hàng có tình ra tay chèn ép vậy cho nên lượng sản phẩm mà tập đoàn Vân Đình bán ra hoàn toàn không tiêu thụ được.”
“Tập đoàn Vân Đình, muốn gây sự với tôi sao? Như vậy mới xứng đáng với các người! Tôi sẽ cho tập đoàn các người ngóc đầu lên không nổi!”
Tiểu Linh Nhi nghe vậy thì thỏa mãn tươi cười, hất cằm kiêu ngạo.

Tiết Quý Hoa cũng đanh giọng, lộ rõ vẻ tính toán.

“Không có công ty giải trí Trường Phong chúng ta tuyên truyền cùng đảm bảo hiệu suất thì ai mà dám mua sản phẩm của bọn họ chứ? Căn bản chính là còn chẳng có ma nào thèm biết tới!”
“Đúng vậy! Toàn bộ nghệ sĩ tuyên truyền đều bị chúng ta tác động khiến bọn họ hủy bỏ hợp đồng, cắt đứt con đường quảng bá sản phẩm.

Người ngoài đương nhiên sẽ không mấy ai biết đến rồi!”
“Huống hồ ngày hôm nay tin tức về Tần Bắc Sơn đã sớm chiếm toàn bộ mặt báo lớn nhỏ, tập đoàn Vân Đình hoàn toàn đã mắt đi cơ hội trở mình rồi.”
Trương Mỹ Lan gật gù còn Tiết Quý Hoa lại hưng phần đề cập.

“Hiện tại tập đoàn Vân Đình đã tổn thất đến hạn mức gần bảy tỉ rÖI.

“Tiểu Linh Nhi khoanh hai tay trước ngực, thái độ cực kì vênh váo.

“Tôi muốn xem, tập đoàn Vân Đình sẽ làm cách nào để khiến tôi hồi tâm chuyển ý đây? Càng muốn chờ Diệp Quân Lâm sẽ lựa chọn xin lỗi hay không xin lỗi tôi.”
“Nhất định phải xin lỗi rồi! Tổn thất đến bảy tỉ, cho dù không muốn cũng phải xin lỗi!”
Trương Mỹ Lan vô cùng tự tin khi nhắc đến vấn đề này.


Lúc này, mọi người ở tập đoàn Vân Đình đều vô cùng sử sốt.

Sản phẩm lên kệ đã hai tiếng đồng hồ, lượng tiêu thụ vỏn vẹn là con số không.

Vốn có vài doanh nghiệp nhỏ ban đầu đặt mua, không biết sao đến phút chót lại đổi ý.

Rằm!
Phương Tử Tình ngã phịch xuống ghế, sắc mặt tái nhợt!
Thất bại! Thật sự quá mức thất bại rồi!
Lượng tiêu thụ là con số không? Phải làm thế nào bây giờ?
Cô phải ăn nói làm sao với Lục Nam Hiên đây?
“Giám đốc, nhất định là có đối thủ cạnh tranh nhân cơ hội này chèn ép chúng ta.

Hơn nữa, tin tức về Tần Bắc Sơn đã chiếm hết toàn bộ mạng xã hội ngày hôm nay.

Căn bản sẽ chẳng có ai bỏ thời gian ra để nhìn đến sản phẩm của chúng ta cả!”
Trợ lý bên cạnh cô im lặng hồi lâu mới chậm rãi lên tiếng.

Mà quản lý trưởng bộ phận thị trường Trương Văn Tây lúc bấy giờ cũng đưa ra ý kiến.

“Thật ra chúng ta vẫn còn biện pháp để khắc phục chuyện này.


Không phải ngài Bắc Sơn đang ở đây sao? Nếu có thể mời được đối phương đến tập đoàn Vân Đình, hỗ trợ chúng ta tuyên truyền sản phẩm, chắc chắn không chỉ giảm thiểu tổn thất mà rất có khả năng doanh thu sẽ vượt hạn mức ban đầu đặt ral”
“Đúng là biện pháp tốt nhưng tính khả thi hoàn toàn không có!
Gia tộc nhà họ Thẩm hiện tại đang chuẩn bị chu đáo để đón ngài Bắc Sơn, anh nghĩ chúng ta có cơ hội không?”
Sau khi nghe câu sự thật mát lòng này, mọi người lần nữa đều rơi vào trạng thái tuyệt vọng.

Mấy vị quản lý cấp cao đề nghị.

“Giám đốc, hiện tại phương pháp duy nhất chính là giảm thiểu rủi ro tổn thất xuống đến mức thấp nhất.”
“Đúng, tôi đề nghị nên bắt Diệp Quân Lâm đến công ty giải trí Trường Phong cúi đầu xin lỗi! Ít nhất như vậy thì chúng ta mới có hi vọng thay đổi thế cục!”
“Được rồi, tôi sẽ đi tìm Diệp Quân Lâm.

Lần này cho dù như thế nào đi chăng nữa vẫn phải bắt cậu ta xin lỗi!”.

ngôn tình hay
Phương Tử Tình hạ quyết tâm, bát đắc dĩ đứng dậy rời đi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.