Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 76: 76: Phề Vật Mới Ra Tù





Nhưng mà khi thấy Diệp Quân Lâm đứng ở chỗ này, như một cây trường thương, đỉnh thiên lập địa, khí thôn sơn hà.

Người Diệp gia tức giận.

“Diệp Quân Lâm mày thậm chí còn không thấy được nguy hiểm đang ập đến!”
Diệp Kiện Sâm lạnh lẽo cười.

Thấy Diệp gia đang nhìn mình, Diệp Quân Lâm cười gật đầu.

Diệp Nhất Long cùng Ngô Nhã Lệ cười khúc khích nói: “Chờ lát nữa xem mày làm sao mà cười đượ?”
“Đúng vậy! Lão Cửu chỗ dựa vững chắc của mày cũng chỉ là một con giun dế mà thôi!”
Vợ chồng Diệp “Hen con, Mà Đỗ Việt Sinh cùng những đại lão này chỉ là đến cho có mà thôi.


Át chủ bài thực sự chưa lật chính là những thủ hạ của họ.

“Tê! Mười ba Thái Bảo cùng xuất hiện! Đây là lần đầu tiên!”
Khi thấy phía sau Đỗ Việt Sinh có mười ba người, đám người lão Cửu, Tam gia hít một hơi khí lạnh.

Mười ba Thái nổi danh siêu cắp cao thủ ở Tô Hàng, những _ chuyện giống như thế này chỉ cần một hai vị ra mặt trần áp xứ lý là được, chưa từng có trường hợp nào mà năm vị trong Mười ba Thái Bảo cùng xuất hiện, Mười ba Thái Bảo này hôm nay cùng xuất hiện, cõ lẽ là lần đầu tiên.

Đi theo sau Mười ba Thái Bảo có rất nhiều người đến mức không đếm xuể, vừa nhìn thấy có thể là mấy trăm người, đều mặc đồ đen.

Đỗ Việt Sinh đem tất cả con át chủ bài chưa lật đến đây, có khoản 500 tên côn đồ tập trung tại đây!
Thậm chí, Tiếu Diện Phật, Bát gia, lão Tương cùng thủ hạ cũng xuất hiện, đều theo sau Mười ba Thái Bảo, cùng nhau hội tụ đi tới.

Cộng lại có hơn ngàn người rồi!!I Cảnh tượng thế này tuyệt đối là lần đầu tiên thấy đượ!
c Diệp gia bên này cảm thấy rất đáng giá!
Bọn họ cũng đem hết tất cả át chủ bài tới.

Gồm có thủ vệ, bảo tiêu, thậm chí bọn họ dùng tiền thuê tới rất nhiều bảo vệ.

Mọi người ở chung một chỗ cũng gần 500 người rồi.

Vì cẩn thận, Diệp Nam Huy còn cố ý thuê tới một đội lính đánh thuê, mặc dù chỉ có mấy chục người, nhưng có đầy đủ vũ khí, sức chiến đấu siêu mạnh.

Tổng cộng tất cả cũng có gần hai ngàn người.


Đám người lão Cửu, Tam gia hết hồn, trái tim đập mạnh nhảy loạn nhịp, sắp từ cỗ họng bay ra ngoài.

Thật sự có quá nhiều người!
Vợ chồng Lục Học Văn sợ đến choáng váng…
Dù sao có quá nhiều người.

Nhìn đám người đông nghịt phía sau, Đỗ Việt Sinh đều than thở: “Lão Diệp a, chúng ta làm to chuyện rồi! Một phần mười người ở đây cũng có thể ứng phó được rồi!”
Diệp kKện Sâm ngượng ngùng mỉm cười: “Làm cho Tô Hàng vương chê cười, tôi làm việc gì đều rất cẩn thận, đề phòng tất cả sai sót có thể xảy ral”
“Tốt, hôm nay, Đỗ Việt Sinh tôi sẽ cho ông thêm uy danh!”
Đỗ Việt Sinh vung tay lên, gần hai ngàn vây quanh nghĩa trang, ba tầng trong ba tầng ngoài, một con chim cũng không vào được.

Trong tròng mắt những tên côn đồ này đều là sát ý, tay nắm chặt vũ khí bên hông.

Chỉ cần ra lệnh một tiếng, bọn họ chắc chắn xông lên, đem những người kia chặt thành bã vụn.

Đỗ Việt Sinh tiến lên một bước, cười lạnh nói: “Lão Cửu, Hồng Tam các người còn không quỳ xuông?”
“Đúng vậy! Lão Cửu, Hồng Tam các người ăn gan hùm mật gấu rồi ư! Chỉ bằng thực lực của các người cũng dám chống đối chúng ta sao!”

Đám người Bát gia, Tiếu Diện Phật cười lạnh nói.

Lão Cửu cùng Tam gia nhiệt huyết sôi trào, nhìn Đỗ Việt Sinh cười lạnh đáp: “Tô Hàng Vương, đúng là bình thường chúng tôi kính trọng ngài ba phần là không sai! Nhưng là hôm nay thì không thể!”
“Xem ra các người sống chết cũng muốn bảo vệ Diệp Quân Lâm rồi?”
“Không biết hắn cho các người lợi ích gì? Các người lại có thể bán mạng cho hắn như vậy!”
Đỗ Việt Sinh cười nhạo nói.

Lão Cửu cười lạnh một tiếng nói: “Đỗ Việt Sinh các người cơ bản không hiểu rõ, người mà ngày hôm nay các người đối mặt là người nào?”
“Ha ha ha ha ha ha…”
Nghe nói thế, tất cả mọi người cười vang.

“Hắn không phải là một tên phế vật mới ra tù sao?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.