Đám người Chí Tiềm Long giãy dụa, nhưng lại tốn công vô ích.
“Một đám bảo vệ thối tha, dám đụng đến †ao, cứ chờ đấy!”
Chí Duy bị ném xuống đất lạnh giọng nói.
“Được rồi, chúng tôi chờ nhà họ Chí đến báo thù.
Tôi tự báo danh, Trương Kỳ Long, trung úy trung đoàn Báo đen Kim Lăng.”
“Đội trưởng Vu Đông Phi của Trung đoàn Báo đen thuộc Quân khu Kim Lăng!”
“Trung úy Ngô Kỳ Phương của Trung đoàn Báo đen thuộc Quân khu Kim Lăng!”
Sau khi những nhân viên bảo vệ này báo danh, Chí Tiềm Long hoàn toàn sững sờ.
Thì ra các nhân viên bảo vệ ở hội nghị đầu tư hôm nay đều là quân nhân!
“Quấy rầy, quấy rầy rồi!”
“Chúng tôi nói sai…
Chí Tiềm Long lập tức xin lỗi.
Nhà họ Chí có lợi hại hon cũng không đám đối đầu với bọn họ.
Bọn họ đến Kim Lăng là muốn gây ấn tượng tốt với Chiến thân Côn Luân chứ không phải đến gây chuyện.
“Điều này không đúng? Thứ nhất, an ninh của hội nghị đầu tư làm sao có thể thuộc về Quân khu Kim Lăng.
Thứ hai, trước đó Diệp Quân Lâm nói chúng ta sẽ bị đuổi, chúng ta liền thật sự bị đuổi ra ngoài?”
Chí Duy ngạc nhiên, vẻ mặt khó hiểu.
“Vấn đề này thực sự có liên quan gì đến Diệp Quân Lâm à?”
“Chẳng lẽ anh ta thật sự là người tổng phụ trách?”
Mọi người đều ngạc nhiên.
Chí Tiềm Long cau mày, sờ cằm, nghĩ: “Rất kỳ quái, chúng ta tới tham gia đại hội mà bị đuổi ra ngoài, có vẻ như có liên quan đến Diệp Quân Lâm.”
Lúc này, một chiếc ô tô đã đến trung tâm triển lãm.
Xuống xe là Lý Từ Nhiệm và mấy người khác.
Lý Từ Nhiệm không tiến vào hội trường luôn, cô chỉ cử thư ký của mình vào.
“Anh Long, anh biết người phụ nữ kia chứ?”
“Cô ta là vợ của Diệp Quân Lâm.”
Chí Duy đã điều tra rất rõ ràng, nên nhận ra Lý Từ Nhiệm.
“Vậy chúng ta qua xem một chút.”
Chí Tiềm Long mang người tới trước mặt Lý Từ Nhiệm.
“Vợ của Diệp Quân Lâm?”
Chí Tiềm Long hỏi.
“Đúng vậy, các anh là?”.