CHƯƠNG 1018
Về việc mua lại, Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng đã giao toàn quyền xử lý cho họ, nói chuyện với họ là đủ rồi, tại sao lại có khách khác nữa?
Đang bối rối, bỗng một tràng cười sảng khoái vang lên.
“Ông chủ Dương, đã lâu không gặp.”
Mọi người quay đầu nhìn lại thì thấy một người đàn ông trung niên đeo kính râm bước vào sân tập.
“Ôi, Lão Mạnh, anh đến rồi, tôi đã đợi anh rất lâu rồi, đi thôi, mọi người, chúng ta vào phòng họp bàn bạc cụ thể.”
Thái độ của Dương Duy Khắc đối với lão Mạnh này rất tốt, ngược lại, thái độ của ông ta đối với đám người Đỗ Khôn rất tệ, điều này khiến Đỗ Khôn và La Phong có chút khó chịu.
Cả nhóm tiến vào phòng họp, thư ký bưng trà ra.
Dương Duy Khắc giới thiệu: “Vị này là tổng giám đốc của Bảo hiểm Vinh Tài – ông Mạnh Vấn. Mới hôm qua, ông Mạnh Vấn cũng hỏi tôi về ý định mua lại Câu lạc bộ Bóng đá Nguyên Thiên.”
“Tôi nghĩ, nếu mọi người đều muốn mua lại, chi bằng ngồi lại với nhau thoả thuận.”
“Vì vậy hôm nay, tôi đã mời tất cả mọi người đến đây.”
Nghe vậy, La Phong và những người khác mới hiểu rằng té ra Mạnh Vấn là đối thủ cạnh tranh với họ. Trông cái vẻ mặt nịnh bợ của Dương Duy Khắc thì gần như có thể khẳng định, giá cả Mạnh Vấn đưa ra cao hơn bọn La Phong đưa ra!
La Phong có chút bất mãn.
Anh hỏi: “Ông chủ Dương, ông làm thế này là không được. Hai ngày qua chúng ta đã thoả thuận ổn thoả mục đích xong, chỉ còn cần hoàn thiện các chi tiết cuối cùng thôi đúng không? Câu lạc bộ của ông, nói thế nào cũng phải bán cho chúng tôi, bán cho Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng chứ, sao lại đổi ý phút cuối được?”
Không cần Dương Duy Khắc nói chuyện, Mạnh Vấn ở phía đối diện đã cười nói: “Bàn bạc chuyện thu mua, không phải cần chú ý nhất chữ “bàn bạc” sao? Vậy thì chúng ta phải từ từ bàn, làm gì có chuyện anh muốn là đưa cho anh được?”
“Hơn nữa, ông chủ Dương đã ký hợp đồng với các anh chưa? Đã viết giấy trắng mực đen chưa?”
“Cái gì cũng không có, anh muốn ép mua ép bán à. Trên đời còn có chuyện như vậy sao?”
Một tràng làm La Phong không nói nên lời.
Dương Duy Khắc cười nói: “Được rồi, mọi người đừng mới bắt đầu đã cãi nhau. Ngược lại, ý của tôi là hai bên thử thảo luận, xem thử bên nào thành ý nhiều hơn.”
Ông ta cố ý nhấn mạnh từ “thành ý”.
Rõ ràng Dương Duy Khắc chỉ muốn có tiền, ai trả giá cao hơn thì lấy, ai đưa nhiều tiền hơn thì bán câu lạc bộ cho người ấy.
Suy nghĩ của thương nhân thực ra cũng không có gì đáng trách.
La Phong lấy ra một tập tài liệu và nói: “Theo quỹ dự kiến trước đây của chúng tôi, Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng sẵn sàng chi 2100 tỷ đồng để mua lại Câu lạc bộ Bóng đá Nguyên Thiên.”
Thành thật mà nói, đây là một con số khá cao.
Một câu lạc bộ hạng B vô danh đang trên bờ vực phá sản như vậy, giá trị thương mại có hạn, giá trị trên thị trường không tới 1500 tỷ.
Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng sẵn sàng trả 2100 tỷ, hoàn toàn đã đủ thành ý, đó là lý do tại sao ngay từ đầu Dương Duy Khắc đã đồng ý bán câu lạc bộ.
La Phong vốn cho rằng con số như vậy có thể hù doạ đối phương.