Chương 1080
Đinh Trung nhìn chằm chặp Đinh Hoàng Liễu, chờ đợi câu trả lời của cô ta.
Trên mặt Đinh Hoàng Liễu lộ ra nụ cười mê hoặc, dưới sự chứng kiến của mọi người, cô ta nhìn về phía cửa phòng họp, trong giọng nói mang theo vẻ vui mừng.
“Anh à, đến lượt anh xuất hiện rồi.”
Anh?
Anh của Đinh Hoàng Liễu?
Trong nháy mắt, trên mặt Đinh Trung liền lộ ra vẻ hoảng sợ, không cần nói thêm gì, ông ta đã biết mục đích của Đinh Hoàng Liễu là thế nào, biết người mà cô ta muốn đề cử là ai.
Cửa phòng họp mở ra, ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn sang.
Chỉ nhìn thấy một người đàn ông mặc đồ vest, mang giày da, bộ dạng trông có vẻ âm trầm bước nhanh đi vào, trong lúc nhất thời, tất cả đám người nhà họ Đinh đều kinh ngạc không ngậm được miệng. Đinh Trung bất ngờ đứng phắc dậy.
Trở về rồi.
Người đàn ông khiến Đinh Trung nằm mơ thấy ác mộng hàng đêm đã trở về rồi.
“Đinh… Hồng Diệu?”
“Đúng, ông nội, tôi về rồi.”
Đinh Hồng Diệu hiên ngang đứng trước mặt mọi người, mắt lạnh lùng nhìn Đinh Trung, kiêu ngạo tự tin.
Sự xuất hiện của Đinh Hồng Diệu giống như một tảng đá to rơi xuống nước, tạo nên hàng nghìn bọt nước to lớn.
Những người có mặt trong phòng họp trợn mắt há hốc mồm.
Ngoại trừ một vài người thuộc phe Đinh Hoàng Liễu, còn lại không có ai có thể nghĩ đến sự xuất hiện của anh ta.
Người này thiếu chút nữa là đã cướp đi vị trí gia chủ từ trong tay Đinh Trung, bây giờ xuất hiện một lần nữa, bộ dạng này có vẻ là phải hoàn thành chuyện năm đó còn chưa hoàn thành.
Càng đáng sợ hơn chính là hiện tại Đinh Hồng Diệu không chỉ có nhiều mưu kế hơn, mà còn biết khiêm tốn, không còn khoe khoang như trước kia.
Đinh Hồng Diệu của hiện tại vẫn tồn tại nhược điểm ư?
Gần như là không có. Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Đinh Hồng Diệu đi đến đám người, khẽ cười nói: “Ông nội, đã lâu không gặp nha.”
Đinh Trung trợn trắng mắt, ngàn tính vạn tính cũng không tính tới bước đường này.
“Sao, sao mày lại trở về?”
“Sao vậy ông nội, không chào đón cháu à?”
“Rõ ràng là mày còn phải ngồi tù thêm một năm, không thể nào ra sớm như vậy được.”
“Xem ra là ông nội không quan tâm đến chuyện của cháu cho lắm nhỉ.” Đinh Hồng Diệu nói: “Biểu hiện của cháu trong tù vẫn luôn rất tốt, cho nên bọn họ đã thả cháu ra sớm hơn thời hạn.”
Mỗi một câu nói của người đàn ông đứng trước mắt Đinh Trung đều tạo thành đả kích vô cùng lớn cho ông ta.