CHƯƠNG 1216
Chắc cũng không xuất hiện vấn đề gì đâu. Dù họ làm giả nhưng cũng chẳng khác sổ sách thật cho lắm, tất cả các mục đều bắt chước y hệt, bình thường sẽ không tra ra được gì đâu.
Vậy nên tất cả đều không có gì sai sót.
Nhưng vừa nhớ lại ánh mắt của Đổng Quán Thạch lúc rời đi, trong lòng Tôn Khả Thành liền cảm thấy không thoải mái.
“Thôi kệ đi, phó mặc vào số trời vậy.”
“Sau khi ký xong cái đơn này thì người chết sẽ là Đinh Phong Thành, anh ta cứ yên tâm làm kẻ chết thay đi.”
“Nếu mình bị anh ta phát hiện ra manh mối thì chứng tỏ anh ta quá giỏi, mình thua cũng không oan, tất cả đều là số trời.”
Nếu Đinh Phong Thành phát hiện ra gì đó thì Tôn Khả Thành chỉ có một kết cục duy nhất, đó là chết.
Một là Tôn Khả Thành chết, hai là Đinh Phong Thành thay Tôn Khả Thành chết. Tất cả đều phải xem Đổng Quán Thạch sẽ báo cáo với Đinh Phong Thành như thế nào!
Đổng Quán Thạch rất nhanh đã về tới công ty chế tạo Đinh Hạch.
Đinh Phong Thành sốt sắng hỏi: “Thế nào, kiểm tra thế nào rồi?”
Đổng Quán Thạch thành thật nói: “Tôi đã kiểm trả sổ sách hàng tồn, cũng đã kiểm tra hàng mẫu, đồng thời cũng quan sát thái độ làm việc của công nhân, tất cả phương diện đều vô cùng xuất sắc, không có vấn đề gì cả.”
“Tốt quá!” Lúc này Đinh Phong Thành mới yên tâm.
“Nhưng….” Đổng Quán Thạch do dự,.
Đinh Phong Thành cau mày: “Nhưng cái gì? Ông Đổng, ông nói chuyện đừng có ngập ngừng như vậy, có vấn đề gì sao?”
Đổng Quán Thạch đáp: “Thực ra cũng không tính là vấn đề, tôi chỉ cảm thấy hơi kỳ lạ.”
“Kỳ lạ chỗ nào?”
“Sếp Đinh, khi tôi kiểm tra lô nguyên vật liệu, chất lượng đều là hàng top, nhưng không hiểu tại sao, tôi cứ cảm thấy số nguyên vật liệu này quá giống với nguyên vật liệu của những nhà máy khác, công nghệ chế tạo gần như giống hệt.”
Đinh Phong Thành cười cười: “Chuyện này sao? Nguyên vật liệu thôi mà, có thể khác bao nhiêu chứ? Gần như công nghệ chế tạo của mỗi công ty đều giống hệt, chuyện này có gì lạ đâu?”
Đổng Quán Thạch lắc đầu: “Dù là gần giống thì cũng phải có điểm khác; nhưng lô hàng của Tôn Khả Thành chẳng tìm được chút khác biệt nào, cứ như….cứ như đi mua từ công ty khác vậy.”
Đinh Phong Thành cười giễu.
“Ông Đổng, ông đùa gì vậy?”
“Sếp Tôn mở nhà máy sản xuất nguyên vật liệu đó, thế mà anh ta còn đi mua từ nhà máy khác? Tại sao chứ?”
“Còn nữa, anh ta mua từ nhà máy khác với giá thấp, sau đó hạ giá rồi bán cho chúng ta? Làm trung gian nhưng không chỉ không lời mà còn lỗ? Để làm gì chứ?”
Đổng Quán Thạch thở dài: “Đúng vậy, tôi cũng nghĩ mãi không thông, nên tôi mới nói chuyện này không tính là vấn đề, chỉ là nghi ngờ thôi. Sếp Đinh, tôi cảm thấy chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút, cân nhắc kỹ hơn đi.”