CHƯƠNG 1416
“Chủ ý này hay, Giang Nghĩa là người ngồi ở trong nhà, họa từ trên trời rơi xuống, bản thân anh ta cũng không biết tại sao đột nhiên bị ‘bôi nhọ’.”
Khổng Liên Đằng tiếp tục nói: “Cậu em Tưởng, cậu không chỉ có thể ăn không uống không, lấy tiền hợp đồng, sau khi xong việc tôi trả cho cậu 3 tỷ tiền phí. Đến lúc đó cậ mua vé chạy đi nơi khác, ai tìm được cậu chứ?”
Khựng lại một chút, anh ta tiếp tục nói: “Cho tên Giang Nghĩa đó ăn hoàng liên, đắng cũng không nói ra được!”
Hai người nhìn nhau, cười với đối phương.
“Hay, thật sự là hay.”
“Nào, cạn ly.”
Hai người cụng ly, cực kỳ vui vẻ, vừa ăn vừa nói chuyện, Khổng Liên Đằng nói hết toàn bộ kế hoạch còn lại cho Giang Nghĩa.
Ăn xong một bữa cơm thì nên làm việc rồi.
Khổng Liên Đằng đầu tiên là gọi điện cho Đinh Hoàng Liễu: “Cô cả Đinh, người bên tôi đã sắp xếp xong rồi, đã nói rõ kế hoạch rồi, phía cô chuẩn bị như nào rồi?”
Đinh Hoàng Liễu nói: “Yên tâm, tôi đã nói xong với lão tổng — Viên Thái của trang sức Trường Hòa rồi, buổi chiều ‘Giang Nghĩa’ sẽ qua đó ký hợp đồng. Tên ngốc đó còn rất cảm ơn tôi nữa!”
Khổng Liên Đằng hỏi: “Vậy cô cả Đinh, cô buổi chiều phải giữ ải nha, không thể để Viên Thái nảy sinh nghi ngờ.”
“Yên tâm, tôi là chị vợ của Giang Nghĩa, tôi nói người anh dẫn tới là Giang Nghĩa, vậy thì nhất định là Giang Nghĩa, Viên Thái sẽ không nghi ngờ. Có điều tôi cũng phải nhắc nhở một câu, người anh tìm phải đáng tin một chút, trông ít nhất phải có vài phần giống, cũng phải hiểu ít nhiều về đá thô, đừng để không giống quá, tôi muốn bảo vệ cũng không được.”
Khổng Liên Đằng vỗ ngực: “Yên tâm, lần này người tôi tìm cho cô bảo đảm cô hài lòng 100%! Đến lúc đó gặp mặt, cô chắc chắn sẽ bị dọa giật mình.”
“Ừ, như vậy là tốt nhất, buổi chiều gặp.”
“Chiều gặp.”
Đinh Hoàng Liễu sau khi cúp máy, cả người cực kỳ vui mừng, đi qua đi lại ở trong phòng làm việc.
“Giang Nghĩa ơi Giang Nghĩa, xem tôi chơi chết anh như nào!”
Đinh Hồng Diệu ở một bên lắc đầu cười khổ: “Em làm như vậy thì có ý nghĩa gì chứ? Nhiều nhất chỉ bôi nhọ danh tiếng của Giang Nghĩa, đâu thể làm được gì cậu ta. Hơn nữa, với năng lực của Giang Nghĩa, tin chắc rất nhanh sẽ ‘bỏ đá xuống giếng’.”
Đinh Hoàng Liễu hừ lạnh một tiếng: “Em biết làm như vậy sẽ không gây ra ảnh hưởng tới gân cốt đối với Giang Nghĩa, nhưng em vui lòng! Em là muốn dùng loại cách này dè bỉu anh ta, cho dù anh ta có năng lực bỏ đá xuống giếng, vậy chắc chắn cũng bị ít nhiều công ty dày vò, trong lúc tức điên mà tiến hành điều tra.”
“Chỉ cần Giang Nghĩa không vui thì em vui.”
“Không thể gây ra tổn thương quá lớn cũng không quan trọng, chỉ cần có thể dè bỉu anh ta, khiến anh ta tức giận thì em thành công rồi.”
Nghe thấy lời này, Đinh Hồng Diệu thở dài bất lực.
Cái này gọi là: Thà đắc tội quân tử chứ đừng đắc tội tiểu nhân, thà đắc tội tiểu nhân chứ đừng đắc tội đàn bà.