CHƯƠNG 1469
Tiếng vỗ tay như sấm.
Đinh Phong Thành cảm động đến mức mắt rưng rưng.
Trước đây, vị trí gia chủ đã chắc chắn thuộc về anh ta, Đinh Trung chỉ đồng ý giao cho anh ta, kết quả anh ta không hăng hái tranh giành làm mất vị trí này, bị Đinh Hồng Diệu giành mất.
Lúc đó, Đinh Phong Thành mất hết ý chí, cứ nghĩ là không thể giành lại được nữa.
Thời gian đã làm thay đổi mọi thứ, mới có mấy tháng ngắn ngủi, Đinh Hồng Diệu đã xuống đài, vị trí gia chủ trở lại tay Đinh Phong Thành.
Mất đi rồi lại có được mới càng biết trân trọng.
Đinh Phong Thành đứng dậy: “Các vị, tôi biết mọi người đều có sự nghi ngờ với tôi, nhưng mong mọi người yên tâm, tôi nhất định sẽ dẫn dắt mọi người chấn hưng lại nhà họ Đinh, đưa nhà họ Đinh lên một tầng cao mới!”
Tiếng vỗ tay lại vang lên.
Đinh Trung nói: “Phong Thành, để chúc mừng cháu tiếp nhận vị trí gia chủ, ông sẽ tặng cho cháu một món quà, ông già rồi, cũng không muốn quản chuyện vớ vẩn nữa, tất cả cổ phần của gia tộc trong tay ông, bây giờ sẽ được chuyển cho cháu!”
Đinh Phong Thành vô cùng kinh ngạc.
Cổ phần trong tay Đinh Trung không hề ít, tất cả đều chuyển lại cho Đinh Phong Thành, vậy vị trí gia chủ của Đinh Phong Thành cũng không ai có thể làm rung chuyển.
“Cảm ơn ông nội!”
Đinh Thu Huyền ở bên kia cũng lên tiếng: “Anh hai, em cũng có một phần quà tặng cho anh, sau khi anh tiếp nhận vị trí gia chủ, Star Jewelry của chúng em sẽ đầu tư một số tiền lớn vào nhà họ Đinh, đùng để phát triển dự án đất hoang Thành Bắc, và xây dựng lại nhà họ Đinh.”
Đinh Phong Thành càng thêm vui mừng.
Bây giờ thứ anh ta thiếu chính là tiền!
Đinh Thu Huyền là tổng giám đốc khu vực Giang Nam của Star Jewelry, số vốn có thể huy động được rất lớn, sau này nhà họ Đinh hợp tác với Star Jewelry, cộng thêm sự giúp đỡ từ khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng, giải trí Ức Châu, cả khu Giang Nam sẽ không còn đối thủ!
Một sự việc khổng lồ đang âm thầm ra đời.
Hội nghĩ tiếp tục diễn ra, nhân vật chính tối ngày hôm nay chính là Đinh Phong Thành.
Sau khi cuộc họp kết thúc, mọi người đều chúc mừng Đinh Phong Thành, Giang Nghĩa mỉm cười, lặng lẽ rời đi.
Phía sau, Đinh Trung chậm rãi đi đến nói: “Giang Nghĩa, có thời gian không? Hút với ông một điếu thuốc?”
“Vô cùng vinh hạnh.”
Sau đó, Đinh Trung và Giang Nghĩa rời đi, đi ra bên ngoài tòa nhà làm việc.
Mỗi người một điếu, đứng trong gió lạnh ngắm trăng.
Đinh Trung cảm khái nói: “Còn nhớ lúc cháu vừa trở về, nhà họ Đinh chúng ta vẫn là một gia tộc hạng hai, loạn trong giặc ngoài. Thế hệ trẻ trong nhà đều không có chí tiến thủ, bên ngoài một đám doanh nghiệp lớn muốn nuốt chửng chúng ta.”