Chương 1725
Phi Kê nói: “Các cậu chỉ có mười hai người, nhưng bên kia có cả trăm người! Người dẫn đầu Thiên Diệt lại có thực lực xuất chúng, các cậu không phải là đối thủ, mau đi đi, tôi không muốn bởi vì mình mà hại ngài Giang tổn thất cánh tay đắc lực.”
Lúc này, một đôi tay nhẹ nhàng đặt lên vai Phi Kê.
Đó là Song Ngư.
Anh ta dịu dàng cười, nhẹ giọng nói: “Yên tâm đi, người có thể đối phó Thập Nhị Hoàng Kim còn chưa được sinh ra đâu.
Bây giờ cậu chỉ cần nghỉ ngơi cho tốt, việc còn lại cứ giao cho bọn tôi.”
Phi Kê thần thờ nhìn Song Ngư, tim đập thình thịch.
Đối phương rõ ràng là đàn ông, thế mà lại có thể khiến cho người ta cảm thấy vô cùng ngọt ngào, đến ngay cả một người đàn ông thô bạo như Phi Kê cũng phải đỏ mặt bởi giọng nói nhỏ nhẹ của anh ta.
Anh trai nhỏ dịu dàng ấm áp, đây chính là đang nói loại đàn ông này đúng không?
Phía đối diện.
Thiên Diệt cử động cổ tay một chút, khinh thường nói: “Thiên đường có lối mày không đi, địa ngục không có cửa thì lại tự chui đầu vào. Được rồi, nếu bọn mày đã thành tâm như thế thì tao sẽ thành toàn cho bọn mày!”
Với một cái vẫy tay của mình, Thiên Diệt ra lệnh.
“Giết hết mười hai người này tại chỗ cho tao.
Cả trăm người đồng loạt lao đến ngay lập tức, tất cả bọn họ đều là những con sói khát máu, việc nhận được lệnh ‘giết người”
là điều hạnh phúc nhất của bọn họ.
Một trăm con sói, sức mạnh đó thực sự đáng sợ.
Nhưng bọn họ lại đánh giá thấp thực lực của Thập Nhị Hoàng Kim.
Nếu họ là sói, thì Thập Nhị Hoàng Kim chính là hổ. Một trăm con sói đấu với mười hai con mãnh hổ, cảnh tượng này trăm năm hiếm gặp.
Hoàng Kim khát máu như mạng-Song Tử là người đầu tiên xông lên.
Anh ta vòng ra phía sau hai kẻ địch với tốc độ nhanh như chớp, cắn một phát vào sống lưng kẻ địch, một tay ôm cổ kẻ kia.
Tiếng “Rắc rắc” vang lên, hàm răng sắc nhọn xé toạc cổ đối phương, máu chảy ròng ròng.
“Xoạc xoạc”, với bộ móng sắc nhọn và lực dùng ngón tay mạnh, năm ngón tay đã cắm thẳng vào cổ một người khác, gi3t chết tên đó ngay tại chõ.
“Máu tươi, mùi vị của máu thật thơm ngon!”
Song Tử hoàn toàn mất kiểm soát, tàn sát một cách điên cuồng.
Các Hoàng Kim khác cũng không đứng xem kịch.
“Phốc”, “phốc!, “phốc”, Nhân Mã đứng từ xa, những mũi tên sắc bén được phóng ra, không có phát bắn nào lệch mục tiêu, môi một mũi tên đều có thể kết liễu một tên phe Thiên Diệt.
“Tên khốn kiếp phóng tên lạnh lùng kia, tao muốn mạng của mày!”
Một kẻ địch lao tới, Nhân Mã đang định chống trả thì một bóng người từ phía sau nhảy ra, nhanh như chớp đánh thẳng vào tim kẻ địch.
Một cú đấm khiến tên đó mất mạng ngay lập tức.