Chương 1730
Từ lúc mới bắt đầu, Giang Hàn Tầm vấn luôn nói cái gì “đại kế”, luôn cảm giác trong lời nói của ông ta có hàm ý khác.
Giang Hàn Tầm nhìn về phía Giang Hàn Phi, hỏi: “Anh trai, nếu không chuyện này do anh nói rõ ra đi?”
Giang Hàn Phi thở dài: “Vấn là cậu nói đi.”
Giang Hàn Tầm cười: “Anh trai, anh vẫn không có chút thay đổi gì, vẫn như vậy, không thích xen vào việc của người khác, được, em nói.
Ông ta nhìn về phía Giang Nghĩa, không vội trả lời, ngược lại nói cho Giang Nghĩa một chuyện trước: “Cậu biết không, Lưu Cảnh Minh thật ra là con trai tôi, con trai ruột.”
Hả?
Giang Nghĩa càng thêm bất ngờ.
Có điều từ những biểu hiện trước đây, Lưu Cảnh Minh là con trai của Giang Hàn Tâm, có lẽ cũng hợp tình hợp lý.
“Vậy tại sao cậu ta lại họ Lưu, còn ông họ Giang?”
Giang Hàn Tầm võ tay: “Không hổ là chiến thần Tu La, nhìn vấn đề thật là chuẩn, một chút đã hỏi đến mấu chốt.
Ông ta lại lấy ra một miếng kẹo cao su bỏ vào miệng.
Nhai một lát, Giang Hàn Tầm nói: “Kỳ thật đây là truyền thống của nhà họ Giang chúng ta, con cái không theo họ ba, mà là theo họ mẹ. Lưu Cảnh Minh họ Lưu, chỉ là theo họ mẹ, chỉ đơn giản như vậy thôi.”
“Nhưng mà…”
Giang Hàn Tầm cười xấu xa nhìn Giang Hàn Phi một chút: “Anh trai, anh lại không tuân thủ quy củ, phá hư truyền thống của nhà họ Giang chúng ta, không để cho hai đứa con của anh theo họ mẹ, mà vẫn là theo họ Giang của anh, không tốt lắm nhỉ?”
Giang Hàn Phi lắc đầu: “Nhà họ Giang cho tới bây giờ cũng không có loại quy củ này, là tự cậu định ra, tại sao tôi phải đi theo ý của cậu?”
“Em đặt à? Anh chắc chứ?”
Giang Hàn Phi cúi đầu, từ trong ánh mắt do dự của ông rõ ràng có thể thấy được điều không thích hợp.
Giang Nghĩa tiếp tục nói: “Lưu Cảnh Minh cùng họ với mẹ cậu ta, chuyện này có liên quan gì đến ‘kế lớn mà ông nói?”
“Liên quan rất lớn.
Giang Hàn Tầm nói: “Như tôi đã nói, quy củ của nhà họ Giang là con cái theo họ mẹ.
Nói cách khác, tôi Giang Hàn Tâm, còn có ba cậu Giang Hàn Phi, kỳ thật cũng đều theo họ mẹ, cũng chính là bà nội của cậu.”
“Giang Nghĩa, bà nội của cậu tên là ‘Giang Nhã Bình, tôi và ba cậu đều là do bà nội cậu một tay nuôi lớn, theo họ bà nội cậu.”
Nói đến đây, Giang Nghĩa loáng thoáng cảm giác có thể muốn vạch trần một âm mưu lớn nào đó.
Nếu không không thể vô duyên vô cớ kéo đến bà nội.
Giang Hàn Tầm nhìn về phía Giang Nghĩa, hỏi: “Nói vậy cậu cũng biết chuyện này, tôi và ba cậu từ nhỏ đã đi theo bà nội cậu, do bà nội cậu một tay nuôi lớn, cuối cùng bà nội cậu bởi vì môi ngày làm ba công việc, làm lụng vất vả quá độ, mệt chết ở công trường!”