Chiến Thần Tu La

Chương 1794



Chương 1794

Dỡ tiệm thuốc trăm năm tuổi đời để xây nhà hàng?

Chỉ vì tiền?

Mạc Nguyên càng nghe càng tức giận: “Tiền tiền tiền, ngoài tiền ra, anh còn biết gì nữa không? Truyền thừa dân tộc, nghề thủ công, tất cả những thứ này đều bỏ hết sao?”

Vũ Cao Phong giang hai tay ra: “Xin lỗi nhé, tôi là thương nhân, trên thương trường chỉ bàn chuyện kinh doanh. Được rồi, các người cũng đừng cố chấp nữa, tôi sẽ không bạc đãi các người. Chín mươi tỷ, số tiền này có thắp đèn lồng cũng khó tìm được. Mau ký hợp đồng chuyển nhượng, cầm tiền đi chỗ khác mà mở cửa hiệu mới, đừng ở đó cản con đường tài lộ của Bất động sản Cương Long chúng tôi.”

Đứng trước tiền tài, cái gọi là tôn chỉ, kế thừa, nghề thủ công, cũng không chịu nổi một đòn.

Mạc Nguyên cũng không còn gì để nói.

Cuối cùng anh ta nhìn về phía Mạc Thanh Tùng, hỏi: “Ba, những lời anh ta nói là thật sao?”

Mặt Mạc Thanh Tùng xám đen: “Một nửa là thật, một nửa là giả.”

“Là sao ạ?”

“Thực ra, nhà họ Mạc chúng ta là cửa hiệu có tuổi đời trăm năm, vì mục đích kế thừa văn hóa, chính phủ đặc biệt cho phép tiệm thuốc Hồng Hội nhà họ Mạc mở ở đây, bất kỳ thế lực nào cũng không được động đến, tuy nhiên, cần có điều kiện.”

“Điều kiện?”

“Ừ. Nếu việc kinh doanh nhà họ Mạc đi xuống, hoặc nhà họ Mạc chủ động từ bỏ cửa hiệu, thì phía chính phủ sẽ thu hồi đất”

Nói một cách khác, cái được chính phủ công nhận chín là bảng hiệu, là cửa hiệu lâu đời nhà họ Mạc.

Chỉ cần cửa hiệu vẫn còn, thì không ai được động tới!

Mạc Nguyên kích động nói: “Tiệm thuốc nhà họ Mạc vẫn còn, theo quy định, anh không có quyền lấy mảnh đất này đi!”

“Ha ha.” Vũ Cao Phong cười chế nhạo vài tiếng, nói: ‘Ai cũng biết, Mạc Thanh Tùng thua bác sĩ ngoại quốc, bảng hiệu nhà họ Mạc cũng đã bị cướp đi, chuyện này chẳng lẽ không tính là kinh doanh đi xuống? Còn không phải là từ bỏ cửa hiệu rồi sao?”

Mạc Nguyên chỉ vào bảng hiệu vừa giành lại, nói: “Anh có thể thấy rõ, chúng tôi đã lấy lại bảng hiệu! Cửa hiệu nhà họ Mạc vẫn còn đó!”

Vũ Cao Phong lại cười khẩy: “Ai mà biết được anh có thuê người làm bừa một tấm không?”

“Anh không tin, có thể đi tìm hiểu, bác sĩ ngoại quốc kia đã bị Mạc Nguyên tôi đánh bại! Từ nay về sau, ông ta sẽ không bao giờ đặt chân tới thủ đô nửa bước. Bảng hiệu, thể diện của nhà họ Mạc đều giữ được!”

Vũ Cao Phong nhún vai: “Ồ, thế thì đã sao?

Anh cho là lấy lại được bảng hiệu thì giữ được cửa hiệu nhà họ Mạc sao?”

“Như vậy không tính?”

“Dĩ nhiên không tính.”

“Dựa vào cái gì?”

Vũ Cao Phong ngẩng đầu lên, bày ra dáng vẻ khinh khỉnh: “Giống như một cô gái trong trắng, sau khi bị người ta làm nhục, cho dù bắt được thủ phạm, thậm chí xử tử tên đó, cô ta cũng không thể lấy lại được trinh tiết, bị làm nhục rồi thì không còn trong trắng nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.