Chiến Thần Tu La

Chương 1802-1803



Chương 1802

Không trả được tiền thì đừng giả vờ hào phóng, đã đi cùng với ông ra ngoài rồi mới nghĩ đến chuyện chạy trốn? Đúng là rác rưởi!”

Cô gái mắng mấy câu, sau đó quay lại club cao cấp, không hề quan tâm đ ến việc Triệu Chí Long mất tích.

Đing Đong Đing Đong…

Tiếng chuông báo hiệu đã mười hai giờ.

Triệu Chí Long đột nhiên tỉnh lại, gần như đã tỉnh rượu.

Ông ta phát hiện mình bị người ta nhốt trong một căn phòng kín, trong phòng toàn là chăn, bông và những vật dụng dễ cháy.

“Đây là đâu?”

Triệu Chí Long nhận ra mình đã bị bắt cóc.

Ông ta đi đến cửa lớn tiếng hét lên: “Này, người ở bên ngoài có nghe thấy không, các người muốn tiền thì hãy thả tôi ra, tôi hứa với các người sẽ ngoan ngoấn giao tiền ra, hơn nữa sẽ không báo cảnh sát.”

Không có ai trả lời.

Triệu Chí Long chớp chớp mắt: “Hừ, chuyện gì thế này? Tên bắt cóc này cũng quá thiếu chuyên nghiệp rồi? Lại không có ai trông chừng.”

Ông ta thử đập cửa, nhưng cửa quá chắc chắn, không thể đạp ra được.

Sau khi thử mấy lần ông ta cũng từ bỏ, đi đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, bên ngoài đen như mực, không nhìn thấy gì cả.

Nhìn sang bên trái, chỉ thấy hai bên cửa treo đèn lồ ng, bên trong là đèn tiết kiệm điện yếu ớt, mơ hồ có thể nhìn thấy chữ ở bên bảng hiệu, viết: Tiệm thuốc Hồng Hội.

“Tiệm thuốc Hồng Hội?”

Triệu Chí Long nhớ ra, hôm nay ông ta đã sắp xếp Vũ Cao Phong cưỡng ép mua và bán, kết quả đã thất bại.

“Là người của tiệm thuốc ghi hận nên mới bắt cóc mình?”

“Tại sao bọn họ lại làm như thế?”

“Miếng đất này đã bị bọn họ chiếm hữu một cách hợp pháp, còn bắt mình làm gì?

Không thể hiểu được.”

Đột nhiên, Triệu Chí Long nhớ ra một chuyện-Lúc chạng vạng tối Vũ Cao Phong đã nói với ông ta, 12h tối sẽ phóng hỏa đốt tiệm thuốc Hồng Hội.

Nếu như đây thật sự là tiệm thuốc Hồng Hội, vậy thì…

Triệu Chí Long bị dọa sợ đến mức mặt mũi tái mét.

“Không phải chứ?”

“Cái tên ngu ngốc Vũ Cao Phong kia không thật sự phóng hỏa đốt cửa tiệm chứ?”

Ông ta ở trong phòng tìm kiếm, muốn tìm điện thoại di động, điện thoại bàn, máy tính hoặc những thiết bị liên lạc để liên lạc với bên ngoài, nhưng không có tác dụng, trong phòng không có những thứ kia, ngay cả mạng cũng không có.

Điều đáng sợ nhất là, cả căn phòng đều là những thứ dễ cháy, nếu như thật sự bị cháy, vậy thì hậu quả thật sự không dám nghĩ đến!

Triệu Chí Long nuốt nước bọt, đi đến cửa sổ, hét lớn, hi vọng có người có thể nghe thấy tiếng cầu cứu của ông ta, vấn đề là bây giờ đã là nửa đêm, ai lại nhàn rồi không có chuyện gì đi bộ trên đường?

Đang hét, đột nhiên, Triệu Chí Long nhìn thấy có tia lửa đang tung bay.


Chương 1803


Nguồn thiếu chương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.