Chương 2063
“Hừ!” Kim Ngưu xua tay: “Tất cả cút ngay cho tôi.”
Lúc này, đám đàn em mới khiêng người đàn ông tóc đỏ và cống Phiên Hắc Long lên, ỉu xìu rời khỏi quán cơm.
Kim Ngưu võ võ tay rồi tự di chuyển một chiếc ghế để ngồi vào bàn của Giang Nghĩa theo thói quen từ trước tới nay, cười hề hề với anh rồi hỏi: “Anh Nghĩa, em giải quyết chuyện này có tốt không?”
Giang Nghĩa tỏ vẻ lạnh lùng, bình thản đáp: “Ồn ào”
Kim Ngưu vội vàng ngậm miệng lại.
Đinh Nhị Tiến không hài lòng, chỉ trích Giang Nghĩa: “Tại sao cậu lại nói chuyện với người ta như vậy? Cậu ta vừa cứu chúng ta đấy! Mau cảm ơn người ta đi.”
Vốn dĩ ông ta muốn dành những lời tốt đẹp cho Kim Ngưu. Nhưng không ngờ…
Kim Ngưu liên tục xua tay, cười hớn hở rồi nói: “Không cần, không cần đâu! Anh Nghĩa nói gì về cháu cũng được. Cháu mãi mãi là tay sai nhỏ bé của anh ấy.”
Cả nhà Đinh Nhị Tiến đều sững sờ, trong lòng thầm nhủ tại sao một người đại ca lại “khiêm nhường” như thế?
Kim Ngưu có vẻ kiêu ngạo nhưng lại đối xử khiêm nhường với Giang Nghĩa như vậy.
Không phải đối với ai anh ta cũng có thái độ như thế.
Sau đó, họ thay đổi chỗ ngồi rồi gọi món lẩu thêm lần nữa. Nhóm người vừa nói cười vừa ăn uống.
Trong suốt thời gian đó, Kim Ngưu giống như một đứa em trai, không hề có chút khí chất của một người đại ca lớn.
Trong lòng Đinh Nhị Tiến rất bội phục anh ta.
Bây giờ vấn còn có một vị lãnh đạo không trọng giàu khinh nghèo thế này, thật sự vô cùng hiếm thấy!
Sau khi ăn xong, vì Giang Nghĩa và Kim Ngưu vần còn nhiều điều muốn nói nên Đinh Nhị Tiến đã đưa Đinh Thu Huyền và Tô Cầm đi trước.
Khi rời đi.
Chắng biết Định Thu Huyền cố ý hay vô tình mà lại quay đầu nhìn Giang Nghĩa, trong lòng cảm thấy hơi nghi ngờ.
Không biết vì sao, cô luôn cảm thấy Kim Ngưu không chỉ nhún nhường mà giống như anh ta thật sự là cấp dưới của Giang Nghĩa.
“Thu Huyền, đi thôi.”
“Vâng”
Sau khi mọi người rời đi, Giang Nghĩa mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Lần này tới đây, cậu đã quá thô lỗ rồi đấy.”
Kim Ngưu đáp: “Chỉ huy! Em biết bản lĩnh của anh rất xuất sắc nhưng chỉ sợ trường hợp bất trắc mà thôi. Nếu anh xảy ra chuyện gì không may thì em phải ăn nói thế nào với Tôn Tại Ngôn đây?”
“Bây giờ đang là thời kỳ mấu chốt, anh tuyệt đối không được xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào. Chúng ta và nhà họ Thân còn rất nhiều món nợ phải tính sổi Tốt nhất là anh nên che giấu sức mạnh thật sự của mình, không nên để lộ ra ngoài.”
“Sau này, nếu như anh có chuyện gì thì cứ để em trực tiếp giải quyết, tuyệt đối đừng tiếp tục mạo hiểm một mình nữa.
Giang Nghĩa nhìn anh ta rồi bật cười: “Được! Sau này môi lần hành động, tôi đều sẽ xin chỉ thị của ông chủ là cậu!”
“Ơ kìa, chỉ huy! Anh đang nói gì vậy? Em không có ý đó. Ý em là…”