Chương 2101
Hai cô gái lấy quần áo rồi bước vào. Ánh mắt của Peter không ngừng đảo kháp cơ thể Đinh Thu Huyền, anh ta không ngừng li3m môi, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh lẽo.
Có điều gì đó không đúng.
Nhìn thấy Đinh Thu Huyền chuẩn bị vào phòng thay đồ, nhịp tim của Giang Nghĩa bỗng chốc tăng nhanh, anh có cảm giác rằng phòng thay đồ chắc chăn là một cái bẩy!
“Đợi đã.”
Giang Nghĩa hét lên.
Đinh Thu Huyền và Phạm Tỉnh Hòa cùng lúc quay đầu lại: ‘Làm sao vậy?”
Giang Nghĩa bước lên trước: “Thu Huyền, anh thấy em không còn là con nít nữa, mặc bộ váy công chúa màu hồng này trông trẻ con lắm. Hay em đổi sang bộ khác đi?”
Đỉnh Thu Huyền khẽ cau mày.
Anh có ý gì đây? Nói mình già rồi sao? Đây là cách nói mà con gái không thích nghe nhất.
Phạm Tỉnh Hòa lập tức phát hỏa, lấy tay chọc vào ngực Giang Nghĩa: “Anh có biết nói chuyện không, có biết mình đang nói gì không đấy? Thu Huyền của chúng ta vĩnh viên là thiếu nữ mười tám tuổi!”
“Vừa rồi tôi đã nói gì với anh? Ngoan ngoấn ngồi đợi đi, đừng làm phiền bọn tôi nữa, biết chưa?”
Cô ta kéo cánh tay Đinh Thu Huyền: “Thu Huyền, mặc kệ anh ta, chúng ta đi thay quần áo đi.”
Phạm Tỉnh Hòa kéo Đinh Thu Huyền vào phòng thay đồ.
Phía sau, tay của nhiếp ảnh gia Peter khế run lên, run lên vì kích động.
Anh ta thấp giọng tự lẩm bẩm: “Thật sự là cực phẩm, con mồi chất lượng như vậy chắc chắn có thể kiếm bộn tiền từ những khách hàng VIP đây!”
Ánh mắt Peter nhìn Đinh Thu Huyền dần trở nên sáng hơn.
Đó là ánh mắt của sói!
Giang Nghĩa càng lúc càng cảm thấy có gì đó không ổn, khi Đinh Thu Huyền chuẩn bị bước vào phòng thay đồ, anh tiến lên hai bước, năm lấy chiếc váy công chúa.
“Anh làm gì vậy?” Đinh Thu Huyền sửng sốt.
“Bộ váy này không hợp với em chút nào.”
Giọng điệu của Giang Nghĩa trở nên hung dữ.
Phạm Tinh Hòa ở bên cạnh hoàn toàn tức giận, cô ta đẩy Giang Nghĩa và măng: “Tôi nói anh là tên khốn bỏ vợ đang mang thai ở nhà một năm, anh dựa vào đâu mà chỉ trỏ Thu Huyên? Còn nữa bộ váy này không phù hợp với Thu Huyền, ha ha, nhiếp ảnh gia Peter là bậc thầy tầm cỡ thế giới, chẳng lẽ người ta lại nhìn lầm sao?”
“Giang Nghĩa, tôi thực sự phát ói với anh.
Thu Huyền gả cho một loại rác rưởi như anh, đúng là xui xẻo tám kiếp mài”
“Tôi xin anh đấy được không, xin anh hãy buông tha cho Thu Huyền đi. Nếu anh bằng lòng ly hôn với Thu Huyền, anh muốn bao nhiêu tiền tôi cũng đưa! Làm ơn đừng quấy rầy Thu Huyền nữa, thật sự phiền phức lắm, anh có biết không hả?”
Những lời này cay nghiệt quá rồi.
Ánh mắt của những người xung quanh cũng bị thu hút lại đây, tất cả đều che miệng cười trộm.
Sắc mặt Đinh Thu Huyền tái xanh, cô không biết vì sao đột nhiên Giang Nghĩa lại thay đổi, thật khó hiểu.
Cô mới sinh con còn bị trâm cảm sau sinh, giọng điệu có chút lạnh nhạt, nói: “Nếu không muốn ở lại với tụi em thì anh về nhà trước đi.”