Chiến Thần Tu La

Chương 2110



Chương 2110

Năng lực đùn đẩy lỗi lầm của cô ta thực sự rất tài ba.

Chỉ với dăm ba câu, Phạm Tỉnh Hòa đã đổ hết trách nhiệm lên đầu Giang Nghĩa. Điều đáng nói là Giang Nghĩa vừa giúp cô ta thoát khỏi hang ổ của ma quỷ đó! Vậy mà không ngờ anh lại bị bán đứng trong nháy mắt.

Phì Trung nhìn Phạm Tỉnh Hòa rồi vươn tay véo mặt cô ta.

“Chà, cô bé này hiểu chuyện nhỉ.”

Phạm Tỉnh Hòa lấy danh thiếp của mình ra và đặt nó vào túi áo của Phì Trung: ‘Anh Phì Trung à, anh có thể để hai cô gái ngây thơ như bọn em rời đi được không? Nếu anh nhớ em thì anh có thể liên lạc với em bất cứ lúc nào.”

Phì Trung cười cười: “Được! Oan có đầu nợ có chủ. Nếu chuyện này không liên quan tới hai người phụ nữ các cô thì tôi cũng không thích chuyện đàn ông đấu với phụ nữ đâu. Các người đi đi. Đàn ông ở lại.”

Phạm Tinh Hòa “dạ” một cách yểu điệu rồi hôn một cái lên mặt Phì Trung.

Quay đầu lại, cô ta kéo Đinh Thu Huyền lên xe.

“Thu Huyền, mau lái xe đi!”

“Nhưng còn Giang Nghĩa…”

Làm sao Đinh Thu Huyền có thể bỏ mặc Giang Nghĩa ở lại và bỏ trốn một mình chứ? Khi cô gặp nguy hiểm thì Giang Nghĩa đã đứng ra giúp đỡ mà.

Phạm Tinh Hòa thúc giục: ‘Cô quan tâm tới cái tên cặn bã kia làm gì? Tục ngữ nói rất đúng, vợ chồng vốn là chim cùng rừng, khi tai họa ập tới thì sẽ tách ra bay riêng.

Nếu bây giờ cô không đi, đợi đến khi Phì Trung hối hận thì tất cả chúng ta đều phải chết ở đây đấy!”

“Tôi… Đinh Thu Huyền cắn răng, không chịu khởi động xe.

Lúc này, Giang Nghĩa chợt xoay người, mỉm cười với Đinh Thu Huyền qua cửa kính xe rồi thản nhiên nói: “Thu Huyền, em đi trước đi! Chỉ khi em an toàn thì anh mới có thể yên tâm”

“Nghĩa à!”

“Em sẽ tìm cách cứu anhl”

Đỉnh Thu Huyền đặt tay lên vô lăng, nghiến răng rồi khởi động xe. Một gã đàn em của Phì Trung bước sang một bên để nhường đường cho Đinh Thu Huyền lái xe đi.

Sau đó…

Đám người Phì Trung bao vây Giang Nghĩa rồi lên tiếng với vẻ mặt lạnh lùng: “Thằng ranh con, mày đã nghĩ xong nên chết thế nào chưa?”

Nhìn thấy chiếc xe của Đinh Thu Huyên dần đi xa, Giang Nghĩa thở phào nhẹ nhõm.

Ánh mắt của anh đột nhiên trở nên hung ác, nhìn thẳng vào Phì Trung rồi nói: “Tao cho mày hai lựa chọn. Một là quỳ xuống dập đầu ba cái cho tao, sau đó cút đi; còn hai là chết tại chỗ này!”

Phì Trung mở to đôi mắt nhìn chằm chằm vào Giang Nghĩa, không thể tin vào những gì mình vừa nghe được.

Một mình anh bị mấy chục người của Phì Trung vây quanh mà còn dám nói ra lời này?

Tên này điên rồi sao?

Phì Trung không những không tức giận, ngược lại còn bị Giang Nghĩa chọc cười, anh ta cười phá lên rồi nói: ‘Này này này, các anh em, mọi người có nghe thấy nó nói gì không? Bảo tao quỳ xuống cho nó, không thì tao phải chết đó.”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.