Chiến Thần Tu La

Chương 291



Chương 291

Fan trên Facebook tăng vọt chục triệu trong một đêm.

Danh tiếng, lợi nhuận, sự chú ý… Bộ phim đầu tiên của Giải trí Ức Châu mà đã kiếm lời được đầy bát đầy bồn.

Mà Giải trí Bách Khoa, bộ phim đầu tư 90 tỷ lại thua lỗ đầy đất.

Đối mặt lửa giận ngút trời của Bách Niên, Kỳ Anh Tư ho khan một tiếng, cố ý đổ trách nhiệm nói: “Sếp Bách, tôi thấy việc này không thể trách chúng tôi, đều do bọn người Giải trí Ức Châu giở trò. Bọn họ cố ý mua nick bôi đen phim chúng ta, đánh giá phim chúng ta thấp đi, mới dẫn đến thất bại như vậy. Không phải lỗi của chúng ta, là bọn họ quá xấu xa.”

“Ha Hai”

Bách Niên xấu, nhưng không ngu.

Ở ngành này mười mấy năm, sao ông †a không biết tình hình chân thực là sao được?

Ông ta trừng mắt liếc Kỳ Anh Tư, phất tay nói: “Được rồi, tôi không muốn nghe các người lắm lời, đi ra đi. Đúng rồi, Kỳ Anh Tư, tạm dừng lại bộ phim mới nhất của ông đi”

“Hả? Vì sao chứ?”

“Không vì sao cả, tôi để ông ngừng, không được sao?”

Kỳ Anh Tư cho dù đầy lửa giận cũng không chỗ giải tỏa, chỉ đành xoay người rời văn phòng.

Lâu Hân Duyệt theo sát.

Cô ta vừa lau mồ hôi cho Kỳ Anh Tư vừa an ủi: “Đạo diễn Kỳ, không phải chỉ là một bộ phim thôi sao, không phải gì to tát, có ai làm đạo diễn mà không từng quay một bộ phim thua lỗ chứ? Sau này chúng ta sẽ còn cơ hội mà.”

Kỳ Anh Tư sờ tay Lâu Hân Duyệt: “Chỉ có em là hiểu cho anh, quan tâm anh.”

Hai người làm hành động thân mật như thế trước công chúng, đúng lúc bị Nhậm Chỉ Lan đi ngang nhìn thấy.

Ba người sáu mắt nhìn nhau.

Quá ngượng ngùng.

Kỳ Anh Tư và Lâu Hân Duyệt nhanh chóng tách nhau ra, Nhậm Chỉ Lan nghiêm mặt đi tới nói: “Tách ra làm gì? Anh anh em em đã lắm mà?”

Kỳ Anh Tư vốn tức giận trong lòng, nghe xong câu này liền lửa giận xộc đỉnh đầu.

Ông ta không dám nổi giận với Bách Niên, còn không thể nổi giận với Nhậm Chỉ Lan sao?

Chỉ thấy Kỳ Anh Tư đem Nhậm Chỉ Lan ôm vào trong lòng ngực, vô sỉ nói: “Tôi chính là thích Hân Duyệt, sao vậy? Bàn về khuôn mặt, dáng người, Hân Duyệt hơn cô gấp đôi! Huống gì Hân Duyệt mới hai mươi tuổi, cô thì sao? Sắp năm mươi ! Bác gái, soi soi gương đi, chỉ bằng gương mặt già xổi của cô, ai mà thèm?”

“Họ kỳ, ông không biết xấu hổl”

Nhậm Chỉ Lan tức đến mức muốn đánh Kỳ Anh Tư, nhưng bà là đàn bà, sao có thể là đối thủ của đàn ông?

Kỳ Anh Tư cũng không nể tình, nhắc chân đá một cước.

Chính xác đá vào bụng Nhậm Chỉ Lan, đau đến mức bà ôm bụng đau đớn ngồi xổm xuống.

“Đồ bà tám thúi, còn dám táy máy tay chân?”

“Ông đây giết mày!”

Kỳ Anh Tư bước lên kéo tóc Nhậm Chỉ Lan, nâng tay tát một cái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.