Chương 351
Thế là cuộc họp kết thúc tại đây, quần chúng đứng lên rời khỏi vị trí, theo đến đại sảnh để thấy đám người rắn hổ mang.
Rắn hổ mang là một nam nhi nhìn khá gầy nhưng toàn thân lại đầy cơ bắp, toàn thân phát ra hơi thở nguy hiểm, đặc biệt là đôi mắt kia, bị anh ta ngắm trúng sẽ cảm thấy không rét mà run.
Đinh Phong Thành vừa đối mắt với anh ta một cái đã sợ run người mà quay đầu đi, không dám nhìn lần nữa.
Rắn Hổ Mang híp mắt.
Tên trước mặt đúng là đã đánh bại Liệt Diệm Hổ – tay đua đắc lực của bọn họ sao? Sao nhìn chỗ nào cũng thấy là kiểu người không chịu nổi một đấm thế này?
Chỉ nói về khí chất thì đúng là không đạt chuẩn.
Rắn Hổ Mang chủ động vươn tay nói: “Ngài là xe thần – ngài Đinh đúng không?
Đinh Phong Thành bắt tay với anh ta.
“Là tôi.”
“Xin chào ngài Đinh, mấy ngày trước em ba Liệt Diệm Hổ của tôi may mắn được so đấu với anh một trận, thua một trận thảm hại.”
Chuyện này trước mắt mọi người đều biết.
Đinh Phong Thành cũng không tiện phủ định.
Anh ta sờ gáy mình, cứng đầu nói: “À, đúng là thế.”
Rắn Hổ Mang nói tiếp: “Em ba tôi học nghệ chưa thông, múa rìu qua mắt thợ trước mặt anh đây, đúng là mất mặt, anh dạy dỗ là đúng.”
Chủ đề vừa triển khai, anh ta đột nhiên nói: “Nghe em ba nói là kỹ năng lái xe của anh thần kỳ, vậy mà không giảm tốc độ khi ôm cua, khiến người câm nín ngắm nhìn. Tại hạ chưa thấy bao giờ, thật lấy làm đáng tiếc. Cho nên có thể mời xe thần cho tôi chút mặt mũi, cùng so đấu một trận hay không, cũng cho tôi mở rộng tầm mắt?”
“Thời gian địa điểm đều do ngài chọn lựa, tôi tuyệt không hai lời.”
Rắn Hổ Mang khách khí nói.
Trên thực tế thì đây nào là lời mời gì, rõ ràng là đang hạ thư thách đấu!
Là đội đua xe lớn số một toàn quốc, khi tuyển thủ nhà mình bị một người qua đường đánh bại thì cả đội xe đều trở thành trò cười.
Mấy ngày nay đội xe Cực Tốc đã bị không biết bao nhiêu người cười chê rồi.
Hôm nay, Rắn Hổ Mang muốn tự mình khiêu chiến vị xe thần trong truyền thuyết này.
Tự tôn của bọn họ mất ở đâu, thì nhặt lại từ đó!
Đinh Phong Thành chính mình mấy lạng thịt chính mình hiểu rõ, anh ta nào có bản lĩnh so đấu với tay đua chuyên nghiệp chứ? Không tự giác nuốt nước miếng, xấu hổ lắc đầu.
“Việc này, tôi thấy không cần thiết…”
Rắn Hổ Mang liếc nhìn Đinh Phong Thành một cái, như rắn độc khiến Đinh Phong Thành bị dọa sợ nuốt lời vừa ra đến miệng xuống.
Rắn Hổ Mang cười vỏ mà không cười trong ruột nói: “Đương nhiên , tôi cũng sẽ không để cho ngài Đinh so đấu không. Bất kể thắng thua thế nào, tại hạ đều đưa phí mời là 30 tỷ!”