Chiến Thần Tu La

Chương 86



CHƯƠNG 86

Tô Cầm lườm nguýt ông ta: “Tôi đã khuyên ông từ trước rồi, đừng có gấp gáp như vậy, cho dù ông có coi trọng Tiểu Mạnh đi nữa, muốn đứa con rể này thì ông cũng phải chờ tụi nó ly hôn chắc chắn rồi mới nói. Bây giờ thì hay rồi, bây giờ hai bên đều không dễ ăn nói, cái họa này ông tự mà gánh đi.”

“Được rồi, bà đừng có nhiều lời nữa, mau cút đi.”

Đinh Nhị Tiến không ngừng gõ bàn, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, suy nghĩ xem phải làm như thế nào để có thể giải thích chuyện này với chủ nhiệm.

Ở trong phòng, Đinh Thu Huyền thở phì phò nằm lì trên giường.

Giang Nghĩa mỉm cười đi tới: “Sao lại giận như thế, thật ra cũng không phải là chuyện gì ghê gớm mà.”

Đinh Thu Huyền lườm anh một cái: “Em tức giận còn không phải là bởi vì anh nữa hả? Anh còn ngồi đấy trêu chọc em, anh hi vọng để em đi xem mắt với cái tên Tiểu Mạnh gì đó à?”

Giang Nghĩa ngồi xuống: “Không hi vọng, nhưng mà anh cũng không muốn thấy em nổi giận với ba, dù sao thì ông ấy cũng là ba ruột của em.”

“Hừ, ông ấy cũng chỉ biết mình thăng quan tiến chức, cho đến bây giờ chưa từng suy nghĩ cho em.”

Nói xong, Đinh Thu Huyền bỗng nhiên che lấy vai mình, đau đớn kêu lên một tiếng: “A!”

“Sao vậy?”

“Không biết nữa, tự nhiên vai em đau quá.”

Giang Nghĩa đưa tay khoác lên trên vai của cô, hơi kéo áo ra, lộ ra mảng da thịt trắng như tuyết.

“Gần đây em làm việc quá liều mạng, mệt nhọc quá độ, cơ bắp không được thả lỏng, cho nên mới bị nhức.”

“Để anh xoa bóp giúp em, lưu thông tuần hoàn máu, sẽ nhanh hết đau thôi.”

Đinh Thu Huyền do dự một chút, thật ra thì cho đến bây giờ cô chưa từng cho đàn ông chạm qua mình, bây giờ cô vẫn còn giữ tấm thân xử nữ.

Cô vô cùng nhạy cảm với người khác phái.

Nhưng mà Giang Nghĩa là chồng cô, hơn nữa, thật ra thì trong lòng của cô cũng không chán ghét Giang Nghĩa, cho nên…

Cô không từ chối.

Hai tay của Giang Nghĩa đặt lên trên vai Đinh Thu Huyền, hơi đè xuống, Đinh Thu Huyền bị đau kêu lên một tiếng.

“Anh nhẹ một chút!”

Giang Nghĩa cười: “Cái này không nhẹ được đâu, nếu như không có lực, xoa bóp công cốc mà thôi. Em cắn môi chịu đựng đi, để anh xoa bóp toàn thân giúp em một lần, sẽ khiến toàn thân em thoải mái thả lỏng, dễ chịu hơn.”

“Toàn thân?”

Trong nháy mắt, gương mặt của Đinh Thu Huyền lập tức đỏ lên, trong đầu dần dần hiện ra nhiều hình ảnh không chịu nổi.

Nhưng mà, không biết tại sao cô lại có chút chờ mong.

“A…”

“Đau đau, anh làm nhẹ thôi!”

“Không được chạm vào nơi đó, a, chịu không nổi nữa, a…”

Trong quá trình Giang Nghĩa xoa bóp cho cô, Đinh Thu Huyền đau đến nỗi la hét hết tiếng này tới tiếng khác, xuyên qua cửa phòng truyền vào trong phòng khách.

Trong phòng khách.

Tô Cầm và Đinh Nhị Tiến nghe thấy tiếng kêu của Đinh Thu Huyền, sắc mặt cũng theo đó mà thay đổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.