CHƯƠNG 988
Những tin tức khác có muốn chiếm được chút lưu lượng thì cũng gần như không có khả năng.
Bọn họ cho rằng chỉ có thể nhìn thấy đại chiến người và rắn trong phim ảnh, ai mà có thể ngờ, thế mà lại có thể xảy ra trong cuộc sống hiện thực!
Nhìn thấy rắn độc đang không ngừng bò qua bò lại, sống lưng đám người đều phát lạnh.
Trình Đan Đình nhanh chóng lấy điện thoại ra báo cảnh sát.
Nhanh đến bất ngờ, chưa qua mấy phút thì cảnh sát đã huy động rất rất nhiều cảnh sát đến đây bắn rắn, điều khiến mọi người phải kinh ngạc đó chính là người lần này đến là đặc công, đủ để biết được phía cảnh sát coi trọng sự kiện lần này như thế nào.
Gần như là cùng một lúc, xe cấp cứu 115 nhanh chóng chạy đến hiện trường, một nhóm bác sĩ y tá đồng loạt bước xuống xe, chờ đợi cứu người bị thương.
Trình Đan Đình nhìn tòa nhà, nhìn địa ngục trần gian ấy, lẩm bẩm một mình: “Giang Nghĩa, đây chính là thứ mà anh muốn em nhìn thấy à?”
Lúc này, rốt cuộc cô ta cũng đã hiểu Giang Nghĩa muốn làm cái gì.
Tàn nhẫn, quá tàn nhẫn.
Cho dù là Trình Đan Đình, cô ta cũng chưa từng có suy nghĩ Giang Nghĩa sẽ có một mặt tàn nhẫn như thế, điều này khiến nhận thức của cô ta về Giang Nghĩa thay đổi toàn diện.
Thật ra nếu cô ta quen biết với Giang Nghĩa lúc ở biên giới phía tây, vậy thì sẽ không ngạc nhiên nữa.
Năm đó, chiến thần Tu La làm ra quá nhiều chuyện ác, còn tàn nhẫn hơn chuyện này gấp mười, gấp trăm lần.
Trên chiến trường, nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân, rất có thể bởi vì một lần nhân từ của bạn mà hại chết mình, hoặc là đồng đội. Cho nên, mỗi một lần chiến đấu đều phải hung ác và tàn nhẫn.
Nửa năm nay, bởi vì Giang Nghĩa trở về thành phố, cho nên đã bớt đi nhiều.
Đều là do Chu Duẫn Cường và Diêm Khải Văn, hai người đã mắc sai lầm trong việc suy đoán năng lực của Giang Nghĩa, chưa kể tới ác ý hành hạ Trình Hải đến chết, còn cố ý gửi video cho Giang Nghĩa để khiêu khích, hoàn toàn thắp cháy lửa giận trong Giang Nghĩa.
Đây chính là chuyện ngu ngốc nhất mà bọn họ từng làm.
Một khi lửa giận của chiến thần Tu La được thắp lên, không phải là thứ mà một đám người nhỏ bé có thể chịu đựng nổi.
Giờ đây, bất động sản Vinh Quang chính là minh chứng tốt nhất.
Ăn năn sám hối trong lửa giận của chiến thần Tu La đi.
Cơ thể của Chu Duẫn Cường và Diêm Khải Văn dựa vào tường, cả người bị dọa mất hết hồn vía, cơ thể run rẩy, tay chân lạnh toát.
Nhìn đám đàn em kêu la thảm thiết ở bên ngoài, hai người bị dọa khóc.
Khi bọn họ đang tuyệt vọng, rầm một tiếng, cửa bị người ta đạp ra, một nhóm cảnh sát đầy đủ vũ trang xông vào, tiến hành công kích rắn độc, bắt gọn.
Nhìn thấy cảnh sát, Chu Duẫn Cường kích động đến mức khó nói thành lời.
“Đồng chí cảnh sát, các anh coi như đến rồi, tôi cũng sắp bị rắn cắn chết rồi.”
Chu Duẫn Cường rất hèn nhát ngồi bệt xuống, toàn thân trên dưới đều mất sức, mãi cho tới khi rắn độc trong phòng bị phía cảnh sát xử lý sạch, ông ta mới thở phào.
“Rút, mau chóng rút.”
Chu Duẫn Cường dẫn Diêm Khải Văn rời khỏi hiện trường, chuồn lẹ từ trong tòa nhà văn phòng.