Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Chương 947: Để các người đợi lâuLâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Chỉ một lát sau, thẳng bại lập tức hiện rõ.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Thân hình mũm mĩm của Bồ Tùng Nhân bị Triệu Lam Sơn đạp cho một phát, cả người văng ra khỏi vách núi.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Bọn người Chúc Diêu thấy thế, không nhịn được hét lên đầy sợ hãi. Nhưng bọn họ đang bị mấy người Đổng Thiên Thành vây quanh, căn bản là không có cách cứu trợ.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Bồ Tùng Nhân nghe thấy tiếng gió rít bên ai, cả người tiếp tục rơi xuống, trong lòng cảm thấy sốt ruột lo lắng, vết thương ngày càng trầm trọng, lại còn phun ra máu.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Nhìn thấy mình sắp bay ra khỏi phạm vi trận pháp, ngay sau đó một giây, đột nhiên anh ta cảm thấy thân thể như bị thứ gì đó trói chặt Bồ Tùng Nhân ngạc nhiên quay đầu nhìn, thấy quanh cánh tay mình có một lưồng linh lực mỏng manh, phía xa có hào quang, bóng dáng vô cùng quen thuộc kia làm cho hai mắt của anh ta lập tức mở to.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Tân Trạm, cậu vẫn chưa chết”Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Bồ Tùng Nhân, ai đã đánh anh rớt xuống vách núi vậy?” Tân Trạm hỏi.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Khi đi dọc theo con đường này cũng đã nghe hai người Diệp Thành thông báo, biết quy tắc của trung tâm dãy núi này, chỉ cần có người rơi khỏi trận pháp xuống bên ngoài vực sâu, vậy sẽ ngay lập tức mất đi tư cách tham gia.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Là đám người Triệu Lam Sơn” Bồ Tùng Nhân lau đi vết máu ở khóe miệng, sau đó nghĩ đến cái gì đột nhiên kêu lên: “Tân Trạm, cậu mau xuống dưới đi, đừng lên đó, Triệu Lam Sơn này bắt tay với mấy người Trương Quốc Tuấn, Đổng Thiên Thành, ra tay với những người từng ủng hộ cậu.”Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Bồ Tùng Nhân cũng biết, lúc này Tân Trạm dám xuất hiện ở ngọn núi này, chắc hẳn là cũng có một con át chủ bài, nhưng bây giờ cũng không chỉ có mỗi Triệu Lam Sơn mà còn có mấy tên cường giả không kém cùng một giuộc với anh ta, nếu như vậy chỉ sợ Tân Trạm sẽ không phải là đối thủ.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Không thành vấn đề, lần này cho dù Triệu Lam Sơn và cả nhà anh ta ở đây, tôi đều có thể xử lý”Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Ha ha, anh cũng chờ đó xem kịch vui đi”Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Làm sao mà tận nửa tháng không gặp, không chỉ Tân Trạm tự tin như vậy, mà người trước đó bị Triệu Lam Sơn đuổi đánh này cũng trở nên phách lối như vậy chứ?Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Bồ Tùng Nhân theo ba người Tân Trạm bay lên trên, trong lòng đột nhiên có chút kích động, Nhà họ Bồ tuy là dòng họ Thiên Sư nhưng không có nghĩa là quẻ nào cũng phải chính xác, quẻ lúc nãy anh ta nói với Triệu Lam Sơn là không nói dối nhưng Bồ Tùng Nhân vẫn cho rằng quẻ này xảy ra vấn đề.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Đám người Triệu Lam Sơn kia chắc chăn xong đời rồi.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cho dù người phụ nữ áo đen kia vô cùng mạnh mẽ, liên tục đánh lui Nghiêm Trác Văn và Hàn Cửu Thiên, nhưng cũng không làm nên chuyện gì “Sự phản kháng của các người thật buồn cười, chẳng khác nào kiến càng lay cây trong mắt tôi, đã vậy tôi sẽ cho các người xuống dưới cùng với nhau.”Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Anh ta giơ hai tay lên, ở giữa ánh sáng vàng phun trào, chín chuôi thanh kiếm bay màu vàng kim óng uốn lượn xung quanh người anh ta.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Người phụ nữ váy đen bày ra sắc mặt lạnh lùng, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm thứ hai, đang do dự không biết có nên dùng thủ đoạn cuối cùng hay không, nhưng đột nhiên lại cảm giác được phía sau có mấy bóng người gầm lên.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lúc này ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía mấy bóng người đột nhiên xuất hiện kia.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Mọi người, để các người đợi lâu rồi”Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Giống như Triệu Lam Sơn, Tân Trạm cũng tràn đầy ánh sáng vàng, anh cũng thi triển kiếm thuật.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hai bên đối đầu nhau bằng kiếm ý, bầu trời bị ánh sáng của kiếm bản phá, nổ tung từng đợt ánh sáng vàng, kiếm bay liên tục tấn công bên trong, xuyên thủng mặt trời, sáng chói ngang dọc, làm cho trời đất nổ tung.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Tân Trạm, đúng là không ngờ anh còn dám tới chịu chết đấy” Triệu Lam Sơn nhìn chằm chằm Tần Trạm, lạnh lùng nói.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Láo toét!”Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
“Sai rồi, là anh không có tư cách đánh với tôi một trận” Tân Trạm cười lạnh nói.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Mà trong lúc Hàn Cửu Thiên nói chuyện, đã giống như một bóng ma, trong nháy mắt lao tới trước mặt Tân Trạm.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Động tác này của Hàn Cửu Thiên cực kỳ nhanh, rõ ràng cũng đã sẵn sàng vận sức khi Tần Trạm xuất hiện, lúc này động tác bộc phát ra khiến người khác cũng không thể phản ứng.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Trong những người có mặt, ngoài Triệu Lam Sơn ra, anh ta là người ghét Tân Trạm nhất, anh ta cảm thấy chính Tân Trạm là người đã cướp đi cơ hội của bọn họ Đặc biệt trong trận chiến cuối cùng lần trước, Tân Trạm đã đánh bại mình, Hàn Cửu Thiên luôn cho rằng đó là kết quả của việc Tân Trạm tận dụng lợi thế địa lý.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Kiếm của Hàn Cửu Thiên nhô ra, tiếng gió chát chúa lạnh thấu xương, đôi mắt anh ta lộ ra màu máu nồng đậm, giống như đã thấy được cái chết đau đớn của Tân Trạm.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Anh cứ như vậy không nhúc nhích, tùy ý để kiếm của Hàn Cửu Thiên đâm tới.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Trong khi mọi người kinh hãi kêu lên thì một kiếm này của Hàn Cửu Thiên đã hung, hãng đâm vào trên lồng ngực Tân Trạm.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!