Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chương 953: Hai người cuối cùngCô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ánh mắt anh liếc xung quanh, những người võ giả biến mất lúc trước đều xuất hiện nhưng đa phần mọi người đều lộ vẻ mờ mịt, ngơ ngác đứng tại chổ. Hiển nhiên bọn họ còn chưa qua được thử thách tầng thứ nhất của tháp Thông Thiên.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Thông Thiên nhưng lại bị ma thuật che mắt”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Về phần mấy người quen như đám người Diệp Thành và Lạc Việt Ban thì đã biến mất khỏi đây rồi, xem ra bọn họ đã đi lên tâng hai.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Bảo sao Bồ Tùng Nhân từng nói có một nửa võ giả thậm chí ngay cả tầng thứ nhất cya3 tháp Thông Thiên cũng không thể qua, muốn phá bỏ gồng xiềng trong lòng mình cũng không phải điều dễ dàng”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tân Trạm khoanh chân ngồi xuống bên cạnh Tô Uyên, sau khi bản thân đánh vỡ tầng chắn đó liền thoát ra khỏi không gian ảo nhưng cũng không thể sử dụng thần thức truyền lại tin tức cụ thể cửa thử thách này cho đối phương.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau khi Tân Trạm ngồi xuống, xung quanh anh không ngừng có võ giả thức tỉnh khôi phục lại thần trí.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Bọn họ nghĩ Tân Trạm vẫn bị nhốt bên trong cửa thử thách này như trước.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Những người này lập tức có phần kích động, ý nghĩ siêu hơn Tân Trạm trong đầu khiến trong lòng bọn họ mừng như điên. Thế nhưng bọn họ cũng không quấy rầy người khác mà bước chân vội vàng lên tầng hai.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Uyên cười khổ: “Em cảm thấy bản thân mình thật ngốc.”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tân Trạm cười, hai người lại tay trong tay đi lên tầng hai.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Con người có rất nhiều cảm xúc tiêu cực, xem ra thử thách lúc ban đầu của tháp Thông Thiên là muốn đưa ra tất cả những cảnh tượng này cho võ giả để xem bọn họ phản ứng như thế nào”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng anh nhìn xung quanh thấy có một số võ giả ôm cây cột im lặng khóc, cũng có một số người sắc mặt sợ đến trảng bệch, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc này, bên ngoài tháp Thông Thiên đã đứng mấy chục võ giả, vẻ mặt họ đều có phần chán nản.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng khi truyền tống đi ra bọn họ cũng có phần tốt.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Khi những người này nhìn về phía tháp Thông Thiên, có thể trực tiếp nhìn thấy tình hình bên trong.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Thông Thiên đều sẽ gặp được những tình huống khác nhau, lúc trước tôi còn tưởng là tung tin vịt không ngờ đi vào lại là trắc nghiệm tư tưởng. Sự chuẩn bị lúc trước của tôi tất cả đều lãng phí.”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Anh trai xin hãy nén bị thương, tháp Thông Thiên này không thể gian lận được chỉ có người mạnh thật sự mới có thể đi lên tầng cao nhất, sau khi trở về tôi vẫn nên gia tăng thực lực thôi” Cũng có người nghe vậy nói động viên.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Một người võ giả mở miệng nói: “Khi tôi thức tỉnh ở tầng một thì Tân Trạm dường như vẫn đang bị bao vây trong đó nhưng cũng không biết có phải đang bị ảo ảnh quấy nhiễu không nữa?”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Mọi người, những điều này mọi người không cần hỏi, bây giờ trực tiếp nhìn là biết thôi”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Không ít người sửng sốt lập tức thầm mắng bản thân hồ đồ, ánh mắt bọn họ rũ xuống phát hiện đúng là Tân Trạm vẫn còn ngồi khoanh chân trên tầng hai “Bây giờ ai đứng thứ nhất thế?”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Một người bị thương vậy mà còn mạnh như thế”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Nếu đến cuối cùng Triệu Lam Sơn có thể chuyển bại thành thắng trong tháp Thông Thiên thì không thể không nói anh ta đã sáng tạo kỳ tích.” Có người thở dài nói.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ngược lại Triệu Lam Sơn lại thu hút ánh tiếng, Tân Trạm và Tô Uyên tầng nữa.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tới tầng năm, thậm chí Tân Trạm còn thấy được hình ảnh Tô Uyên đầy nước mắt đứng đối diện anh, cầu xin anh ở tại đây.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Tô Uyên thật sự sẽ cổ vũ tôi đi tiếp chứ không khuyên tôi lập tức mê muội: Sau khi thoát khỏi ảo ảnh, Tân Trạm lại khoanh chân ngồi, tinh mang ở mi tâm lóe lên nhấp nháy.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc này, bên ngoài tháp Thông Thiên có ngày càng nhiều võ giả đang tụ tập lại Mà người đi lên phía trước trong tháp cũng chỉ còn lại không đến một phần mười “Tần Trạm và Tô Uyên đó vẫn là hai người cuối cùng như cũ, bọn họ có chút kỳ lạ, mỗi một cửa đều đi qua ở thời khắc cuối cùng”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Xem động tác hai người họ dường như là đang tu luyện, tu luyện ở trong tháp Thông Thiên sao? Chỉ sợ như muối bỏ biển thôi”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tân Trạm cũng không biết sự bàn tán của mọi người.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mà sau khi hai người đi lên tầng năm, thử thách của tháp Thông Thiên cũng theo đó mà thay đổi.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!