Anh nợ em một câu yêu thương!
Chương 959: Ông không phải là Thiên ĐạoAnh nợ em một câu yêu thương!
“Ông có thể cho tôi biết, làm thế nào mới có thể làm được một bước này không?” Tân Trạm cúi đầu thật sâu nói “Vậy phải xem cậu muốn cái gì?” Ông lão nhìn chằm chăm Tần Trạm, vẻ mặt đùa cợt: “Cậu muốn vô âu vô lo, rong chơi thiên hạ, trở thành vương giả đương thời, hay là tìm kiếm đến bí mật độc nhất, căn nguyên nhất thế giới này”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Con đường này là do bụi gai mọc thành bụi, từng bước sát cơ bốn phía, cậu cũng muốn biết sao?” Ông lão nói.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trong lòng Tân Trạm như bám đầy sương mù, anh muốn biết chân tướng của rất nhiều chuyện.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Bảy món Thánh khí”Anh nợ em một câu yêu thương!
Tửu Lão hy vọng anh có được những Thánh khí này, Vấn Tông cũng muốn đoạt được những thứ nhất thống thiên hạ này, bao gồm cả Song Linh Môn diệt vong trước đó, cũng đang tìm kiếm bảy Thánh khí.Anh nợ em một câu yêu thương!
Có được nó, có nghĩa là gì?Anh nợ em một câu yêu thương!
“Muốn đạt được những Thánh khí này, chỉ sợ rất khó” Tân Trạm cười khổ một tiếng. Lúc.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Đương nhiên rất khó, nhưng có lẽ đơn giản hơn so với tưởng tượng của cậu”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Để tôi nói cho cậu biết, bảy món Thánh khí đều là những thứ này”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Hình dạng của cái đỉnh này”Anh nợ em một câu yêu thương!
So với đỉnh Thông Thiên của anh thì mạnh hơn vô số lần.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trong nháy mắt, Tân Trạm biết được tin tức liên quan đến bảy món Thánh khí.Anh nợ em một câu yêu thương!
Không ngờ đều xếp vào một trong bảy món Thánh khí.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trong bảy món Thánh khí, trời xui đất khiến lại có hai món đều có liên quan đến bản thân anh.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Ông là Thiên Đạo sao?”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Tại sao cậu lại hỏi như vậy?” Ông lão nói.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Tôi trước đây vốn tưởng rằng ông là thiên đạo hóa thân, bởi vì ông đủ mạnh, vượt qua thực lực của tôi. Thực lực của tôi bây giờ đã không kém hơn cường giả đỉnh cấp của Ẩn Giới bao nhiêu nhưng ông khiến cho tôi cảm giác được, khi đối mặt với ông, thực lực của tôi quá mức nhỏ bé. Giống như sự khác biệt giữa ngôi sao và cát sỏi vậy”Anh nợ em một câu yêu thương!
Nếu ông là Thiên Đạo, thứ ông muốn chỉ sợ không phải là tôi thu thập bảy món thánh khí, mà là hủy diệt bảy món thánh khí kia đi” Ông lão sửng sốt, lập tức cười ha ha.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Tôi đã lâu không nói chuyện với hậu bối rồi, cậu nhóc cậu quả thật rất thú vị” Ông lão nói: sẽ tặng cậu một món lễ vật, vốn chỉ thuộc về lễ vật thiên đạo”Anh nợ em một câu yêu thương!
Khí tinh thần bên ngoài cơ thể anh tràn ngập, sau đó những luồng khí này tràn vào trong cơ thể, tất cả đều chuyển về phía vết nứt thiên đạo trong đan điền của anh, không ngừng bù đắp lại.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Tiền bối, xin cảm ơn ông”Anh nợ em một câu yêu thương!
Lúc trước giao thủ với người khác, Tân Trạm lo lắng nhất chính là vết nứt này phát nổ.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng hiện tại cơ thể của anh đã hoàn toàn được chữa trị, lo lãng này lập tức tan thành mây khói.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Ông xin đợi một chút” Cảm giác được ông lão muốn đuổi người đi, Tân Trạm cắn răng một cái, đột nhiên mở miệng.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhất định phải nắm lấy thời gian này, kiếm thêm một chút lợi ích.Anh nợ em một câu yêu thương!
Tân Trạm nói: “Tôi rời khỏi nơi này còn có thể tiếp tục leo lên tháp Thông Thiên hay không?”Anh nợ em một câu yêu thương!
‘Sau khi cậu đi ra ngoài, tôi sẽ lập tức đuổi tất cả mọi người ra ngoài, bao gồm cả cậu” Ông lão lắc đầu nói “Vậy phần thưởng của tháp Thông Thiên tính như thế nào ạ?”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Chẳng phải tôi đã tặng cậu thứ tốt để tu bổ vết nứt thiên đạo của cậu rồi sao?” Ông lão cau mày nói “Nhưng ông đã nói đó là lễ vật tặng tôi mà” Tân Trạm cười khan nói: “Ông cho vãn bối làm sao có thể tính là phần thưởng đây chứ” Ông lão nghe xong lời của Tân Trạm, lần đầu tiên dại ra.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng mà Tân Trạm nói cũng có đạo lý, nếu là lễ vật thì chính bản thân mình đích xác vẫn còn nợ anh một phần thưởng.Anh nợ em một câu yêu thương!
Đã qua bao nhiêu năm rồi, ông ấy đã bao nhiêu năm chưa thấy qua loại người dám cò kè mặc cả với mình.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng mà ông lão cũng không tức giận, chỉ là cảm thấy quá sức buồn cười.Anh nợ em một câu yêu thương!
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!