Chiến Thiên

Chương 250: Yêu đan thiên bằng



Trong nháy mắt khi hai bả vai bị đối phương chế trụ. Trịnh Hạo Thiên lập tức xoay người, trong thời gian nửa khắc đã hoàn thành yêu hóa biến thân.

Cuồng bạo hùng vương, lực lượng cuồng bạo và hung lệ của nó vào giờ khắc này đã hoàn toàn được phóng thích, không lưu lại chút nào.

Một đôi tay gấu giang rộng, ôm chặt lấy đối phương, giống như ôm lấy người yêu, cực kỳ thán mật (ọe, đoạn này tả buồn nôn quá). Dưới lực lượng có thể so sánh với cự tượng của hùng vương. Hách Khuynh Thụ cho dù có giãy dụa thế nào cũng đừng mơ tưởng có thể thoát ra.

Mà sau khi yêu hóa biến thân, chuyện thứ hai Trịnh Hạo Thiên làm chính là dùng cái đầu gấu to tướng của hắn, táng thẳng về phía trước.

"Oanh...."

Phảng phất như tiếng chuông đồng treo trong miếu cỗ vạn năm chậm rãi vang lên, lại phảng phất như ngọn núi khổng lồ, đỉnh chạm tới mây ầm ầm đổ sụp.

Hách Khuynh Thụ đầu óc choáng váng, Một khắc khi nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên yêu hóa biến thân, nổi kinh hãi trong lòng hắn thực sự dùng văn chương cũng không thể nào hình dung được.

Luyện yêu võ giả...

Trịnh Hạo Thiên còn là một luyện yêu võ giả.

Đã là một siêu phẩm linh khí sư, không ngờ hắn còn đi tu luyện chân khí, còn muốn làm luyện yêu võ giả nữa ư?

Hách Khuynh Thụ cảm thấv thế giới này thật sự quá điên cuồng rồi. Chẳng lẽ không có ai nói cho hắn biết, phân tâm tu luyện như thế,đối với một người tu luyện mà nói là chuyện kiêng kỵ cỡ nào ư?

Nhưng khi hắn nhìn thấy rõ ràng cái đầu gấu gần như hoàn mỹ của Trịnh Hạo Thiên, trong lòng hắn lại càng lúc càng hoảng sợ.

Hoàn mỹ.

Ngay cả đầu hắn cũng đã biến thành một cái đầu gấu hoàn mỹ.

Cái này đại biểu cho điều gì?

Là một luyện yêu võ giả tứ giai, hắn làm sao không biết chứ.

Yêu hóa biến thân hoàn toàn, siêu phẩm luyện yêu võ giả....

Hai cái tên nghe đến nhàm tai, nhưng đồng thời cũng là hai cụm danh từ chỉ xuất hiện trong truyền thuyết đột nhiên hiện lên trong lòng hắn.

Không ngờ trên phương diện yêu hóa biến Thân, hắn cũng có tư chất siêu phẩm.

Một thiên phú siêu phẩm đã đại biểu cho tài năng vô cùng, nhưng khi một người lại có thiên phú siêu phẩm trên cả hai phương diện, vậy người đó sẽ phát triển đến mức nào?

Hách Khuynh Thụ không biết, và hắn vĩnh viễn sẽ không biết.

Vì ỷ niệm đó vừa mới xuất hiện trong đầu, thì đầu của hắn đã bị một cái đầu gấu khủng bố va thẳng vào.

Nếu như nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên yêu hóa biến than, hắn đã khiếp sợ đến tột cùng, thì khi hắn nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên yêu hóa xong, nổi khiếp sợ đã chuyển thành chấn động.

Hai cái đầu đập vào nhau, kết quả là bên trong đầu hắn phảng phất như có vô số tiếng răng rắc, trầm thấp vang lên.

Thân thể hắn khẽ run lên, thậm chí còn chưa kịp phản ứng chút nào thì một loạt những tiếng răng rắc từ trong đầu hắn lại bạo phát ra.

Một cái. hai cái.... chín, mười cái!

Khi Trịnh Hạo Thiên ngừng lại, thân thể Hách Khuynh Thụ đã hoàn toàn mềm oặt xuống, ngay cả một chút hơi thở cũng không còn.

Mà đầu của hắn, cái đầu của nhân loại đã bị táng nát bét. không nhìn ra cái hình dạng gì nữa ( ặc ặc. tàn nhẫn vãi).

Trịnh Hạo Thiên buông lỏng, hắn thở phì phò từng ngụm từng ngụm, đẩy thi thể Hách Khuynh Thụ ngã vật ra đất.Lúc này đầu của hắn đã bê bết máu, ngay cả thân thể cũng bị máu thắm ướt đẫm.

Những mảnh óc trắng nhởn pha lẫn máu đỏ tươi bắn vảng tung tóe kháp nơi. Dưới tình huống như vậy, hắn cản bản không thể nào né tránh được. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Bất quá, khi vừa mới đầy thi thể ra. Trịnh Hạo Thiên lại nhảy dựng lên như dưới chân được lắp thêm lò xo.

Hắn vội nhảy vọt tới bén người Hách Khuynh Thụ, lấy lại đai lưng và túi không gian từ trên người đối phương.

Sau khi đeo lại đai lưng lên hông, nắm giữ bảo khí thiền trượng trong tay một lần nữa. lòng hắn mới chính thức bình tĩnh trở lại.

Nói thật, tuy hắn có khả năng yêu hóa biến thân hoàn toàn, nhưng nếu không có linh khí và bảo khí phụ trợ thì chưa chắc đã thắng được Hách Khuynh Thụ cầm hai kiện thần binh bảo khí trong tay.

Mặc dù mức độ cường hãn thân thể của luyện yêu võ giả sau khi yêu hóa hoàn toàn chẳng thua kém yêu thú là bao,nhưng cuồng bạo hùng vương đâu phải là Thiên Bằng.

Thiên Bằng chỉ cần thực lực tam giai đã có thể đánh cho Hách Khuynh Thụ lên trời không đường, xuống đất không lối, nhưng cuồng bạo hùng vương vị tất đã làm được.

Cho nên Trịnh Hạo Thiên mới cốý tỏ ra yếu thế. dụ Hách Khuynh Thụ chủ động tới gần. Trong khoảng khắc khi hắn yêu hóa biến thân thành cuồng bạo hùng vương, đồng thời thành công ôm chặt lấy đối phương, kết cục trận chiến này kỳ thật đã được xác định rồi.

Lâm Đình sỡ dĩ có thể đánh ngang tay với Dư Uy Hoa đó là bởi vì hắn không đọ lực lượng với Dư Uy Hoa, mà dùng ưu thế phi hành của yêu hóa biến thân loại phi cầm đồng thời không ngừng đánh tĩa.

Hách Khuynh Thụ cũng là yêu hóa biến thân loại phi cầm, thể chất mặc dù cường hãn hơn xa linh khí sư, nhưng nếu đem ra so sánh với cuồng bạo hùng vương thì chẳng khác nào trời với đất.

Đặc biệt là sau khi hai cái đầu đập vào nhau, Hách Khuynh Thụ quá choáng váng, mất đi ý thức? chiến giáp cũng chẳng kịp gọi là đã bị nện chết tươi mất rồi.

Chết kiều này, so với đám người Hàn Thế Hùng đúng là còn oan uổng hơn.

Thở phào một hơi. Trịnh Hạo Thiên mở túi không gian, lấy ra một túi nước, dùng nước trong đó rửa qua vết máu trên cơ thể một chút.

Áo ngoài và những thứ khác đều đã rách tan nát sau khi hắn yêu hóa biến thân, chỉ còn bộ linh y là vẫn còn hoàn hảo, không tổn hao gì. Sau khi rửa ráy sạch sẽ vết máu trên mặt. cảm giác của hắn mới khá hơn một chút.

Trước khi tiến vào Luyện Yêu động, hắn còn định lấy yêu thú khai đao. tiến hành thí luyện.

Nhưng từ khi tiến vào đến giờ, hắn chỉ gặp đúng một con đại bằng, mà con đại bằng đó lại không phải chết trong tay hắn.

Chim đại bằng....

Hai mắt sáng ngời, Trịnh Hạo Thiên vừa bình ổn tâm tình trở lại liền lập tức bắt đầu tìm kiếm chiếc túi không gian chứa xác Thiên Bằng.

Trên người Hách Khuynh Thụ còn có mấy chiếc túi không gian, đó là đồ của đám người Hàn Thế Hùng, bên trong không chỉ có binh khí tùy thân của bọn họ mà còn có một ít vật phẩm chuẩn bị đề tiến vào Luyện Yêu động.

Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn tìm thấy một tấm Sinh Mệnh phù và hai tấm Linh Quang phù.

Tuy đẳng giai phẩm cấp của mấy tấm phù triện này không cao, nhưng được trang bị phù triện như vậy. chứng tỏ mấy người bọn họ vẫn có địa vị nhất định trong Bá Vương phong.

Khóe miệng hơi nhếch lên. Trịnh Hạo Thiên trong lòng vui vẻ. Bá Vương phong lần này tồn thất kha khá đây, sau khi biết chuyện này, phỏng chừng cái tên Hàn Lũy Nguyên cao cao tự đại kia sẽ đau lòng lắm.

Cuối cùng, Trịnh Hạo Thiên cũng tìm thấy chiếc túi không gian chứa xác Thiên Bằng trên người Hách Khuynh Thụ.

Hơi do dự một chút, cuối cùng Trịnh Hạo Thiên vẫn mở túi không gian, đồng thời đổ thi thể Thiên Bằng ra ngoài.

Con chim đại băng này bị Chân trưởng lão xé thành hai mảnh, chết tươi. Máu trên người cũng bị chảy mất gần hết, hầu như chẳng còn. bất quá thi thể của nó vẫn được bảo tồn tương đối hoànhảo.

Đương nhiên, thứ chân chính khiến Trịnh Hạo Thiên động tâm không phải là xác của Thiên Bằng, mà là yêu đan của nó.

Bàn tay khẽ vỗ lên hông, kiếm quang linh khí lập tức lóe lên xuất hiện, bay lượn trên không trung một vòng rồi chém xuống đầu Thiên Bằng.

"Đinh...."

Một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, kiếm quang tiêu tán, mà đầu Thiên Bằng không ngờ không rụng một sợi lông.

Trịnh Hạo Thiên hít một hơi lạnh thật sâu. Thân thể con yêu thú này không ngờ lại mạnh mẽ đến mức này. Chẳng trách Hách Khuynh Thụ bị nó đuổi chạy trối chết, không có lực hoàn thủ.

Bất quá lại nhớ tới vị Chân trưởng lão có thể điều động lực lượng của gió trong thiên địa, hóa thành bàn tay khổng lồ. một chiêu xé đôi Thiên Bằng, trong lòng hắn lại cảm thấy lạnh lẽo.

Thần thông người này mới gọi là cường đại chân chính a.

Lại đưa tay lên hông một lần nữa. bảo khí chỉ quang của thiền trường lập tức xuất hiện.

Một trăm con thương long bay lượn, đùa giỡn nhau trong hư không, cuối cùng xếp thành một hàng dài. thẳng tắp rồi hướng thẳng về phía chim đại băng mà lao tới.

Những tiếng nổ ầm ầm liên tiếp vang lên. đầu Thiên Bằng cuối cùng cùng bị nổ vỡ. để lộ ra một lổ thủng thật lớn.

Trịnh Hạo Thiên không hề keo kiệt, lập tức sử dụng một tấm Linh Quang phù.

Trong một nơi nguy cơ tứ phía như Luyện Yêu động, hắn luôn phải bảo trì lực lượng của mình ở mức cao nhất.

Các loại tao ngộ gặp phải sau khi tiến vào nơi đây đã dạy cho hắn một bài học, nơi này tuyệt đối không phải là nơi du sơn ngoạn thủy, chỉ cần hơi sơ suất thì kết cục cuối cùng sẽ cực kỳ bi thảm

Thương long ngâm một tiếng dài đầy đắc ý, tiếp đó nhanh chóng bay trở về trong thiền trượng.

Trịnh Hạo Thiên lại kinh ngạc một hồi, trong tiếng thương long ngâm vừa rồi, hình như còn ẩn chứa cả một chút tình cảm nào...

Nhưng bảo khí thiền trượng chỉ là một bảo khí cực phẩm mà không phải là pháp khí trong truyền thuyết. Khí phách bên trong tại sao lại kỳ lại như vậy?

Hắn cau mày tự hỏi một hồi lâu. nhưng vẫn không thể thu hoạch được gì.

Ném ý nghĩ này ra khỏi đầu. Trịnh Hạo Thiên đưa tay vào trong đầu Thiên Bằng, hai mắt khép hờ, linh lực không ngừng tìm kiếm.

Sau một lát. trong lòng hắn khẽ động, lập tức vươn tay tới một chỗ lần mò.

Động tác của hắn đột nhiên ngừng lại, chậm rãi rút tay ra. Khi tay hắn ra khỏi đầu Thiên Bằng thì trong tay hắn đã có thêm một viên yên đan tròn xoe, sáng lấp lánh.

Đây là một viên yêu đan Thiên Bằng, tuy chỉ là nội đan Thiên Bằng con. nhưng cũng rất trân quý rồi.

Phía trên yêu đan. cũng có một tầng sương mù nhàn nhạt bao phủ. bên trong tầng sương mù này. một con Thiên Bằng thật lớn đang giương cánh muốn bay. Nhưng cho dù nó có cố gắng thế nào thì vẫn không thể thoát khỏi sự giam cầm của yêu đan. chỉ có thể lặng im chờ đợi ở trong đó.

Bên ngoài viên yêu đan không ngừng tòa ra một cỗ khí tức cường đại, nhị giai yêu đan còn xa mới có thể so sánh, thậm chí cả yêu đan tam giai bình thường cũng không thể.

Trong đầu Trịnh Hạo Thiên không ngừng hiện ra những miêu tả về Thiên Bằng.

Đây chính là vương giả trong những con yêu thú phi cầm. là loài yêu thú được xưng tụng là phi hành nhanh nhất thế gian.

Nghe nói Thiên Bằng trưởng thành chỉ cần vỗ cánh một cái đã có thể phi hành chín ngàn dặm. đây quả thực chính là thần thoại trong truyền thuyết rồi.

Trong lòng hồi tương lại những gì mình biết. Trịnh Hạo Thiên lại thầm than thở trong lòng không thôi. Con Thiên Bằng này mặc dù còn nhỏ, chưa kịp trường thành, hơn nữa biểu hiện của nó cũng không cường đại như vậy. nhưng tốc độ vẫn cực nhanh, hơn xa nhân loại phi hành.

Nếu vị Chân trưởng lão kia không vừa xuất hiện đã dùng cuồng phong hóa thành cự chưởng ( bàn tay khổng lồ), bắt sống Thiên Bằng thì khi Thiên Bằng thật sự giương cánh bay đi. hắn cũng khó mà đuổi kịp.

Bàn tay khẽ vuốt ve viên yêu đan. chẳng biết tại sao, trong lòng hắn đột nhiên lại dâng lên một nổi xúc động mãnh liệt, chỉ muốn lập tức nuốt viên yêu đan này vào trong bụng.

Bất quá. nghĩ kỳ lại. hắn vẫn hơi do dự.

Hắn vốn có biến thân là cuồng bạo hùng vương, mà biến thân của thú so với phi cầm lại khác nhau nhiều lắm.

Tuy chuyện phục dụng hồn tạp yêu đan không phải là không có, nhưng kểt quả thế nào, là tốt hay là xấu thì không người nào có thể cam đoan.

Trầm ngâm một hồi lâu. cuối cùng hắn vẫn cất viên yêu đan đi. Thứ này cứ cầm về cho Lâm Đình phục dụng thì tốt hơn.

Đột nhiên trong lòng hắn phát lạnh, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời thì thấy một đạo quang mang chợt lóe lên ở phương xa. hơn nữa còn có đấu hiệu đang bay về phía nơi này....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.