Chiến Thiên

Chương 260: Thông Linh mộc



Vừa bước ra một bước. Trịnh Hạo Thiên đã đi tới trước thi thể Nguyên Túc. Hắn lục soát toàn bộ cỗ thi thể một hồi lâu mà chỉ tìm thấy một chiếc túi không gian và hai kiện linh khí.

Mở túi không gian ra kiểm tra một phen, trên mặt Trịnh Hạo Thiên không khỏi lộ ra một tia thất vọng.

Tuy hẳn đã sớm dự liệu, trên người Nguyên Túc không có khả năng còn loại bảo vật như Mê Thiên đàn hương; nhưng trước khi kiểm tra. ai chẳng ôm một chút hi vọng chứ. Nhưng hiện giờ, cái hi vọng này đã hoàn toàn biến mất rồi.

Trên người Nguyên Túc quả thật có một số vật phẩm tương đối quý hiếm, nhưng mấy thứ này chỉ được xưng là trân quý đối với mấy tu luyện giả cấp thấp thôi, căn bản không thể so sánh với Mê Thiên đàn hương.

Đương nhiên, sau khi giết người này cũng không phải không thu hoạch được. ít nhất hai kiện linh khí sư cùng một ít đồ lặt vặt này cũng có thể bán được một ít linh thạch. Thoáng kiểm kê lại những thu hoạch trong lần tiến vào Luyện Yêu động này. Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc phát hiện, thu hoạch của mình kỳ thật lớn hơn trong tưởng tượng rất nhiều.

Mấy thu được từ trên người Nguyên Túc chỉ có thể tính là lặt vặt, vớ vẩn mà thôi. Mà những thứ trân quý nhất chính là túi không gian lấy trên người Hách Khuynh Thụ.

Bên trong túi không gian đó chứa toàn bộ trang bị cùng vật phẩm trên người đám người Hàn Thế Hùng, mà còn có cả toàn bộ huyết nhục và da lông Thiên Bằng.

Tuy yêu đan trân quý nhất đã bị hắn luyện hóa mất. hơn nữa đẳng giai con Thiên Bằng này cũng thật sự hơi thấp một chút. Nhưng chỉ cần sử dụng hợp lý. đối với yêu hóa biến thân Thiên Bằng của Trịnh Hạo Thiên mà nói. cũng là một kiện lợi khí hiếm có.

Bất quá. khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy xấu hổ và buồn bực chính là. trong số những chiến lợi phẩm lần này. không ngờ chỉ có một bộ da lông huyết nhục yêu thú. hơn nữa con Thiên Bằng tam giai này cũng chẳng phải đo hắn liệp sát. về phần những thứ khác đều là đoạt được từ tay người khác.

Khóe miệng lộ một nụ cười khổ. chẳng trách trong Luyện Yêu động lại có nhiều người đi theo con đường này như vậy.

Mạo hiểm đồng nghĩa với nguy hiểm; nhưng thu hoạch so với vất vả liệp sát yêu thú thì lớn hơn rất nhiều. Điều này đối với rất nhiều người mà nói. đều là một loại hấp đẫn không thể chống cự.

Phía sau đột nhiên vang lên những tiếng bước chân đồn dập.

Trịnh Hạo Thiên khẽ nhíu mày. Hắn đương nhiên có thể nghe ra. đây chính là tiếng bước chân của Cốc Đan Đan: hơn nữa nàng cũng không thể che dấu chút nào.

Nể mặt Hề Ngữ Đình, hắn có thể không so đo xung đột lúc trước, nhưng cái này không có nghĩa là hẳn sẽ nguyện ý kết giao với đám người Cốc Đan Đan.

Dù sao. giữa Hàn Lâm Tiểu Linh giới và Thái Hòa Tiểu Linh giới cũng có va chạm không nhỏ. Điểm này chỉ cần nhìn biểu hiện của Tằng Cẩm Kha ngày đó là có thể thấy được.

Chậm rãi quay đầu lại. Trịnh Hạo Thiên trầm giọng nói: "Cốc cô nương; ngươi còn chuyện gì

ư?"

Thanh âm của hắn tuy không khó nghe, nhưng lại mang theo hương vị hờ hững, cự tuyệt người từ ngàn đậm rất rõ ràng.

Trong lòng Cốc Đan Đan đột nhiên xuất hiện một cảm giác ủy khuất khó hiểu.

Cốc gia ở Thái Hòa Tiểu Linh giới chính là một vọng tộc thế gia rất nổi tiếng. Từ khi Cốc Đan Đan bị phát hiện có thiên phú trờ thành linh khí sư. nàng lập tức liền trở thành thiên kiêu chi tử.

Trong toàn bộ Cốc gia. cho dù là lão thái gia gia khi nói chuyện với nàng cũng đều tỏ vẻ rất ôn

hòa.

Cho dù sau này tiến vào Đại Linh giới, gia nhập một trong những siêu cấp đại môn phái - Thiên Tinh môn. nàng cũng được Ngọc Châu tử cưng chiều. Được vị cường giả thế hệ thanh niên của Thiên Tinh môn này quan tâm. cuộc sống của nàng thoải mái vô cùng.

Chỉ là, lúc này ờ trước mặt Trịnh Hạo Thiên, nàng liên tục gặp phải thua thiệt. Cái loại thái độ ôn hòa. không mặn không nhạt này kỳ thật mới dễ khiển người ta tự ái nhất.

Nàng hít sâu một hơi. cố hắng đè nén nỗi ủy khuất trong lòng xuống, nói: "Trịnh sư huynh, tiểu muội phát hiện trên người bọn họ có một tí linh khí...."

Trịnh Hạo Thiên vung tay lên. cắt ngang lời nàng, nói: "Các ngươi cũng đã chết bốn người, ta lấy một nửa chỗ linh khí đó..."

Cốc Đan Đan khẽ cắn môi dưới, tuy trong lòng nghẹn khuất vô cùng, nhưng vẫn gượng nói: "Trừ linh khí ra. chúng ta còn phát hiện hai thứ. có lẽ ngài sê cảm thấy hứng thú...." Text được lấy tại http://truyenfull.xyz

Khi nói đến hai chữ "hứng thú", thanh âm của nàng như vô tình như cố ý mà nhắn mạnh thêm vài phần.

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, lòng hiếu kỳ trong lòng nổi lên. Bất quá. trong lòng hẳn cũng không ôm hy vọng quá lớn.

Nguyên Túc rõ ràng là người cầm đầu đám người này. nhưng trên người hắn cũng chỉ có một bình Mê Thiên đàn hương là lọt vào mắt mình. Người cầm đầu đã như vậy thì những người còn lại có thứ gì chứ?

Có lẽ trong mắt nàng là thú trân quý. nhưng trong mắt Trịnh Hạo Thiên lại chẳng đáng gì cả.

Cốc Đan Đan cẩn thận mờ túi không gian, lấy ra hai chiếc hộp ngọc cùng một cái ống tròn nho

nhỏ.

Trước tiên nàng đưa hộp ngọc tới. trong con mắt mặc đù hiện lên một tia lưu luyến, nhưng động tác vẫn không chậm lại chút nào.

Trịnh Hạo Thiên lập tức hiểu được, thứ trong này nhắt định cũng khiến nữ hài tử trước mắt động tâm. nhưng chính như lời nàng nói. người Cốc gia không thể làm hạng người vong ân phụ nghĩa. Nếu hôm nay không phải có Trịnh Hạo Thiên đi ngang qua. đông thời xuất thủ tương trợ. bọn họ vị tất đã còn mạng để trở về.

Cho nên. sau khi tìm thấy bảo vật này. nàng tuyệt đối không chịu giữ làm của riêng.

Nhận lấy chiếc hộp ngọc. Trịnh Hạo Thiên tiện tay mở ra. con ngươi của hắn chợt hơi cứng lại một chút, tiếp đó vẻ mặt liền trở nên cực kỳ cổ quái.

Cốc Đan Đan trầm giọng nói: "Trịnh sư huynh, đây là một tấm nhị giai siêu phẩm Linh Quang phù. Tuy ngài hiện giờ đã là linh khí sư tam giai, nhưng nếu sử dụng tấm Linh Quang phù này. vẫn có thể khôi phục trên dưới một nửa linh lực trong nháy mắt...."

Linh Quang phù vốn là thứ khó gặp. mà siêu phẩm Linh Quang phù lại càng khó gặp hơn.

Cốc Đan Đan cũng không thao thao bất tuyệt, giảng giải giá trị và tác đụng của tấm phù triện này nữa. bởi vì nàng tin tưởng. Trịnh Hạo Thiên đã là linh khí sư thì nhất định biết quá rõ rồi, nói nhiều chỉ gây phản cảm thôi.

Khóe miệng Trịnh Hạo Thiên hơi nhếch lẻn. dỡ khóc dỡ cười nói: "Đa tạ Cốc cô nương...."

Cốc Đan Đan khẽ gật đầu. tiếp đó lại đưa cái ống tròn trong tay cho Trịnh Hạo Thiên.

Trịnh Hạo Thiên nhẹ nhàng cầm lấy. ngắm nghía một lượt, nhưng khiển hắn cảm thấy kinh ngạc chính là, không ngờ hắn lại nhìn không thấu, cái ống tròn này rốt cuộc là làm bằng cái gì.

Nhẹ nhàng mỡ ống tròn ra, Trịnh Hạo Thiên lại ngẩn người. Trong cái ống tròn này không ngờ lại trống không, không có thứ gỉ cả.

Hắn kinh ngạc nhìn về phía Cốc Đan Đan. Nhưng ánh mắt nàng vẫn sáng như nước, không hề có nửa điểm ý tứ đùa giỡn.

Trong lòng đột nhiên vừa động. Trịnh Hạo Thiên chăm chú quan sát cái ống tròn, trong đầu nhớ lại những ghi chép trong bảo điển gia truyền. Sau một lát. sắc mặt hắn khẽ biến, kinh hò: "Thông Linh mộc?"

Lúc này Cốc Đan Đan thật sự rất kinh ngạc. Trong đôi mắt đẹp của nàng lóe lên tinh mang, nói: "Trịnh sư huynh. không tưởng được ngài chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn ra. Đã như vậy. tiểu muội cũng đờ phải võ mồm một phen rồi...."

Trịnh Hạo Thiên khẽ cười, vẫn ra vẻ bình thản, nhưng thực chất, ngay cả nhịp tim của hắn cũng thoáng đạp nhanh hơn mấy phần rồi.

Thông Linh mộc. đây là một thứ cực kỳ hiếm thấy, nghe trong trên Phiêu Miễu đại lục. loại gỗ này đã gần như tuyệt chủng rồi.

Nghe nói điều kiện sinh trường của loại gỗ này hà khắc đến cực đoan. Đầu tiên phải trồng ở nơi có linh khí nồng đậm nhất. hơn nữa còn phải có cao linh khí sư chuyên môn dốc lòng chăm sóc.

Trong quá trình nó sinh trưởng, chỉ cần hơi bất cẩn một chút thì loại gỗ này sẽ héo rũ mà chết.

Không chỉ như vậy, tốc độ sinh trường của nó cũng chậm đến mức khiến người ta tức điên. Gần như là phải mười năm mới có thể sinh trường một đoạn dài bằng ngón tay cái.

Cho nên trừ những siêu cấp đại môn phái cùng một số đại môn phái đã truyền thừa vạn năm ra. hầu như không nơi nào có loại cây thần kỳ này.

Đương nhiên, điều kiện sinh trường đã hà khắc như vậy. thì tác đụng cũng đặc biệt, không gì so sánh nổi.

Vô luận là luyện đan hay là chế thuốc, chỉ cần pha thêm một chút bột phấn Thông Linh mộc. xác xuất thành công lập tức tăng lên một khoảng lớn.

Mà nghe nói trong Cố Khí đan của linh khí sư và Bộc Khí đan của luyện yêu võ giả cũng được pha lẫn một ít bột Thông Linh mộc. Tuy hàm lượng nhỏ tới cực điểm, nhưng cũng đóng vai trò quan trọng không thể thay thế.

Mà khiển Trịnh Hạo Thiên cảm thấy vui mừng là hắn còn biết. Thông Linh mộc chính là một trong những nguyên liệu tốt nhất để chế tạo linh bút.

Hiện tại. khi luyện chế phù triện, hẳn chỉ sử dụng loại linh bút bình thường mà thôi.

Khi luyện chế nhất giai, nhị giai phù triện thì không có bất cứ vấn đề gì. nhưng nếu sau này tấn chức đến đẳng giai cao hơn. luyện chế phù triện cao giai, thì nhất định phải đổi linh bút mới rồi.

Tuy có thể dùng linh thạch để mua của Vạn Bảo Hiên, nhưng loại linh bút này làm sao có thể so sánh với linh bút mình tìm tài liệu, đồng thời mời người đặc chế cơ chứ.

Trong truyền thuyết. linh bút của mỗi một ngọc phù sư kiệt xuất đều đo chính bọn họ tìm lại liệu, sau khi chế tác thành công còn phải dùng linh lực bồi dưỡng hàng ngày, trải qua một thời gian dài mới có thể bồi dường là linh bút thích hợp nhất với mình.

Nói cách khác, ngọc phù sư cao cấp nhất không bao giờ đi sử dụng linh khí chế tạo sẵn lâu dài.

Nếu Trịnh Hạo Thiên đã lập chí muốn trở thành một ngọc phù sư cường đại. thì trên phương diện này càng phải khắt khe hơn.

Chỉ là đẳng giai của hẳn quá thấp, muốn kiếm được trân bảo chân chính rất khó.

Nhưng không ngờ tới. hôm nay Cốc Đan Đan lại mang tới một món quá quý giá đến thế. đúng là quá bất ngờ.

Nhìn thật sâu vào mắt Cốc Đan Đan. sắc mặt Trịnh Hạo Thiên dịu xuống, cách nhìn về nàng trong lòng cũng biến đổi rất nhiều.

Đám người Nguyên Túc tất nhiên là do hắn giết, nhưng hai thứ này đều là do mấy người Cốc Đan Đan tìm thấy được. Nếu đổi lại là hắn, tự hỏi lòng mình, hẳứn cũng chưa chắc đã nguyện ý dâng hai bảo vật này ra.

Vô luận là trước kia có xung đột gì với nàng, nhưng biểu hiện của nàng hiện giờ đã chiếm được lòng kính trọng và hữu nghị của Trịnh Hạo Thiên.

Lấy túi không gian. Trịnh Hạo Thiên cất Thông Linh mộc vào trong, hơi do dự một chút, lại lấy ra một ít phù triện, để vào trong hộp ngọc, đưa tới, nói: "Cốc sư muội, đa tạ món quà của ngươi. Thông Linh mộc ta xin nhận. Bất quá ta cũng chuẩn bị một ít lễ mọn. xin sư muội vui lòng nhận

lấy...."

Lúc này. sự thay đổi cách xưng hô đã hoàn biểu đạt thiện ý của hắn ra rồi.

Cốc Đan Đan nghi hoặc nhận lấy. nàng mở hộp ngọc, cẩn thận nhìn những tấm phù triện mà Trịnh Hạo Thiên vừa mới nhét vào. đôi mắt đẹp lập tức mở lớn.

Sinh Mệnh phù, Linh Quang phù.....

Nhị giai thượng phẩm, nhị giai cực phẩm, thậm chí còn có hai tấm nhị giai siêu phẩm.

Trong hộp ít nhắt có tới hơn hai mươi tấm phù triện, hơn nữa những tấm phù triện này đều là thứ bảo mệnh mà mọi tu luyện giả đều tha thiết mơ ước....

Lễ vật như vậy, tu luyện giả nào có thể cự tuyệt đây.....

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, nói: "Cốc sư muội, Trịnh mỗ còn có truyện quan trọng phải làm. xin cáo từ trước. Sau này nếu ngươi cần quang minh phù triện, thì cứ tới Bạch Thảo phong Vạn Kiếm tông tìm ta. Nhiều thì không dám nói, nhưng mười hai mươi tấm thì không thành vân đề."

Dứt lời. hắn ôm quyền thi lễ. quang mang trên người vừa lóe lên đã hóa thành một đạo lưu tinh lao về phương xa.

Nơi đó. chỉ còn lại một mình Cốc Đan Đan cầm hộp ngọc trong tay. ánh mắt dõi theo hướng Trịnh Hạo Thiên rời đi. ngẩn ngơ một hồi lâu không nói gì....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.