Chiến Thiên

Chương 282: Nghe chỉ



Nhưng mà, khi những quang vũ này rơi xuống trên người Dư Uy Hoa lại bị tiếng kêu hung lệ kia chấn cho vỡ vụn.

Lúc này trong chu vi ba trượng xung quanh người hắn đều là một bãi trống trải, ở đây căn bản không có gì uy hiếp được hắn.

Trong quang vũ tán loạn, Trịnh Hạo Thiên cùng mọi người đều thấy rõ một màn.

Sau đó, xung quanh vô số tiếng kinh hô vang lên.

"Siêu phẩm yêu hóa biến thân....."

"Hoàn toàn yêu hóa......"

"Cực phẩm tiến giai......"

Trong những âm thanh này đều mang theo vẻ kinh hãi.

Tiếng kinh hô nhanh chóng truyền khắp toàn bộ phong đầu, cho dù là chưa tận mắt nhìn thấy nhưng nghe tiếng hô hoán là có thể biết một siêu phẩm luyện yêu vũ giả đã xuất hiện.

Đây là thứ rợn người cỡ nào, ít nhất trong kí ức của bọn họ bao nhiêu năm nay Vạn Kiếm tông không có sinh ra.

Thiên phú cùng tư chất như vậy đến cường giả cũng phải sợ hãi.

Dư Uy Hoa chợt quát một tiếng phảng phất như tiêu hao hết tiềm lực cùng khí lực của hắn.

Đầu hùng thật lớn ngửa lên trời lảo đảo rồi ngã xa mặt đất.

Thân thể hắn xếp thành hình chữ đại (大) sau đó hôn mê.

Quang vũ lập tức thừa cơ lọt vào.

Sau đó quang vũ chợt lóe lên, đầu hùng kia đã triệt để biến mất không thấy nữa.

Trịnh Hạo Thiên cùng Lâm Đình liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra trong mắt đối phương vẻ mừng như điên.

Tuy rằng lúc này là đệ tứ quang vũ, nhưng đối với cực phẩm luyện yêu vũ giả mà nói, chỉ cần kích phát linh khí chi quang hẳn là đối phó không gì khó khăn.

Đây là thực lực của cực phẩm luyện yêu vũ giả, thượng phẩm còn xa mới bằng được.

Bọn họ đều biết Dư Uy Hoa lúc này đã bị truyền tống, không có cách nào nhận được chỗ tốt,

Không có được thần binh nhưng hắn lâm họa đắc phúc, đột phá cực hạn của bản thân từ cực phẩm yêu hóa tấn chức thành siêu phẩm yêu hóa.

Chuyện này càng khiến người ta phấn chân hơn, còn về phần bảo khí, Trịnh Hạo Thiên nhếch miệng, thứ này trên người hắn không thiếu.

**********

Quang vũ lần thứ tư rút cuộc dừng lại, đa số mọi người còn sợ hãi nhìn lên đỉnh đầu, trên khuôn mặt lộ vẻ khổ sở.

Họ biết mình vô luận thế nào cũng không thể vượt qua quang vũ lần năm.

Trịnh Hạo Thiên đảo mắt, trong lòng không khỏi nao nao.

Người của Bạch Thảo phong, ngoại trừ mấy cực phẩm ở ngoài, không ngờ có người khác có thể kiên trì dưới quang vũ lần thứ tư, mà người này không phải ai xa lạ chính là Hoắc Khánh Cương, vị tam giai luyện yêu vũ giả này tuy hiện tại đang thở hồng hộc như trâu, hai chân run rẩy tựa hồ không đứng vững, nhưng ánh mắt kiên nghị của hắn không có nửa điểm ba động.

Trịnh Hạo Thiên nhướng mày, đi tới trước mặt hắn xuất ra một cái sinh mệnh phù vỗ nhẹ lên người hắn,

Vô số quang điểm nhất thời sáng lên, từ phía sau lưng tiến vào thân thể Hoắc Khánh Cương.

Linh lực khổng lồ lập tức chuyển hóa thành chân khí ở đan điền, chân khí vốn khô kiệt hầy như trong mấy lần hô hâp đã sung túc trở lại.

Hoắc Khánh Cương tự nhiên biết vật đấy là vật gì, hắn cảm kích nhìn Trịnh Hạo Thiên nói: "Đa tạ."

Trịnh Hạo Thiên cười nhẹ, kín đáo đưa thêm cho hắn một cái sinh mệnh phù, nói: "Cẩn thận."

"Cố gắng lên."

Hoắc Khánh Cương cẩn thận gật đầu, chiến ý cường đại trên người hắn tỏa ra.

Trịnh Hạo Thiên xoay người rời đi, trong lòng âm thầm lắc đầu.

Hắn có thể đoán ra, Hoắc Khánh Cương khẳng định không thể kiên trì vượt qua quang vũ lần năm.

Không phải hắn xem thường đối phương mà uy lực quang vũ thật sự quá lớn, thực lực của Hoắc Khánh Cương có thể vượt quá lần bốn đã là kỳ tích rồi, lần năm có lẽ chỉ có cực phẩm phẩm luyện yêu vũ giả cùng thượng phẩm linh khí sư mới có thể kiên trì tiếp tục a.

Sau một lát, bầu trời tiếp tục đánh xuống vô tận quang vũ, phảng phất như liền mạch không có nửa điểm khoảng cách.

Nếu không như vậy thì mỗi lần quang vũ uy lực cũng không cường đại hơn lần trước nhiều như vậy.

Khi quang vũ đánh lên thì linh khí chi quang không thể chịu nổi vài đợt, lần lượt bị chấn vỡ.

"A....." Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyz

Vô số tiếng kêu thảm nhanh chóng vang lên, một người tiếp một người lần lượt biến mất trong làn sáng.

Trịnh Hạo Thiên ghé mắt nhìn lại, trên người Hoắc Khánh Đan đã vờn quanh vài sợi ánh sáng, tuy hắn vẫn kiên cường chống chọi lại quang vũ quấn thân, nhưng mà hắn có thể kiên trì qua tầng bốn đã là kỳ tích rồi. Hiện tại chính là tầng năm, ít nhất..... có thể thu được một kiện siêu phẩm linh khí.

Đối với thượng phẩm tam giai luyện yêu vũ giả mà nói, kết quả như vậy đã rất không tồi rồi.

Quang vũ lần năm như mưa rào mùa hạ, tới nhanh điên cuồng như biến mất cũng nhanh, không chút báo hiệu, khiến người khác khó có thể hình dung.

Trịnh Hạo Thiên đảo mắt xung quanh, toàn bộ phong đầu số người có thể kiên trì rất tí, ngoại trừ mấy cực phẩm luyện yêu vũ giả cùng thượng phẩm linh khí sư thì thượng phẩm luyện yêu vũ giả có thể kiên trì qua lần năm chỉ có khoảng mười người.

Ngẫm lại tràng diện từng đám người bị vây trong quang vũ lúc nãy trong lòng hắn có chút thổn thức.

Mọi người đều nắm chặt thời gian điều tức, bọn họ không do dự nuốt đan dược tốt nhất để hồi phục chân khí, còn vài cường giả giàu nứt đố đổ vách từ các trung phong còn lấy ra sinh mệnh phù vỗ vào.

Tuy rằng sinh mệnh bùa của họ không có khả năng là siêu phẩm bùa, nhưng đối với sự hồi phục chân khí vẫn có chỗ tốt lớn.

Bọn họ khẩn trường nhìn bầu trời, trong lòng tràn ngập chờ mong cùng ý chí chiến đấu. Có thể kiên trì thêm một lần này nữa, thượng phẩm luyện yêu vũ giả không còn gì oán hận nữa.

Mọi người đều biết, cho dù là trong lần quang vũ thứ sáu họ thất bại cũng có thể được truyền tống tới tầng sáu Vạn Kiếm các.

Nơi đó chính là nơi nhiều người ước mơ tha thiết được tới, bởi vì nơi này chứa vật phẩm mà bên ngoài không thể nào mua được, ở đó có thể chứa bảo khí, cho dù là hạ phẩm bảo khí cũng khiến họ hưng phấn như điên rồi.

Ngược lại đám cường giả cực phẩm như Trịnh Hạo Thiên sắc mặt đều ngừng trọng, bởi vì mục tiêu của họ là tầng cao hơn, họ còn muốn thu được trung phẩm thậm chí là thượng phẩm bảo khí.

Bọn họ ngửa đầu nhìn trời, lẳng lặng chờ đợi, nhưng lúc này một giọng nói đột ngột vang lên:

"Bạch Thảo phong, Truyện Phàn Cao nghe chỉ."

Bên ngoài quang tráo, các cường giả đi theo của các phong đầu đều nhìn rõ quang cảnh bên trong.

Từ khi quang vũ lần thứ tư bắt đầu, nhân số đã giảm đi mãnh liệt, mỗi lần mưa tạnh là lúc sắc mặt nhiều người trở nên khó coi.

Bởi vì họ có thể nhận ra, đệ tử đến thí luyện của phong đầu mình đã toàn bộ thất bại. Mạch Kinh Lộ cùng Lại Bỉnh trên mặt hiện ra một tia nuối tiếc, bởi vì đệ tử thí luyện của bọn họ một người cũng không còn.

Nhưng mà Truyện Phàn Cao sắc mặt cũng không tốt.

Trong sáu cực phẩm thiếu đi một Cuồng Bạo Hùng vương biến thân, tu luyện bí quyết Kim Cương Bạt Sơn là Dư Uy Hoa.

Truyện Phàn Cao lúc trước thế nào cũng không nghĩ ra một đệ tử yêu hóa biến thân cực phẩm lại bị đệ tứ quang vũ đánh bại.

Đôi mắt Lại Bỉnh có chút hả hê, không chỉ có hắn mà cường giả phong đầu khác nhìn về đây đều mang theo một tia trêu chọc.

Dư Uy Hoa hoa là cực phẩm thiên phú đệ tử được quan tâm vô cùng, vì thế tin tức hắn bị đánh bại đã truyền đi nhanh vô cùng, các cường giả của phong đầu khác nhìn Truyện Phàn Cao đều mang theo một tia trào phùng.

Thì ra trong cực phẩm yêu hóa cũng có hạng ngu ngốc a.

Lại Bỉnh ho nhẹ một tiếng, cười nói: "Truyện sư huynh không cần để ý, vị tiểu huynh đệ kia cũng chỉ là nhất thời sơ ý mà thôi." Hắn chỉ vào bên trong quang tráo nói tiếp: "Quý phong không phải còn năm vị cực phẩm luyện yêu vũ giả đang đứng kia sao? Nhất định lần này quý phong sẽ đạt hạng nhất."

Hắn nói cũng không sai, sau quang vũ lần năm cho dù là trung phong đệ tử trên cơ bản đều bị diệt toàn quân, chỉ có năm đệ tử của Bạch Thảo phong vẫn còn đứng ưỡn lưng thẳng đứng.

Chỉ là nghe Lại Bỉnh nói vậy, Truyện Phàn Cao như bị vật gì chẹn ở cổ, vô cùng khó chịu.

Mạch Kinh Lộ hối hận không ngớt, hắn lúc trước thực sự là bị bò đá mới mời tên khốn này cùng quan chiến, hắn đứng đây chẳng phải khiến càng thêm mất mặt sao?

Bỗng nhiên trên trời vang lên một đạo âm thanh uy nghiêm:

"Bạch Thảo phong Truyện Phàn Cao nghe chỉ!"

Các cường giả khác đều rùng mình, bọn họ đối với âm thanh này cũng không xa lạ, bởi vì.... đây chính là giọng nói của chưởng giáo chân nhân, chính là người có địa vị cao quý nhất trong tông, không ai có can đảm dám trái lệnh của hắn.

Truyện Phàn Cao vội khom lưng cung kính: "Đệ tử lĩnh chỉ."

Không chỉ có hắn mà các cường giả phong đầu khác cũng đều cúi đầu, khom lưng về phía Phi Thiên phong biểu hiện sự sùng kính của mình.

Chỉ là trong lòng họ cũng tràn ngập đố kỵ, tên Truyện Phàn Cao này trên vô danh phong chỉ là một tên tiểu tốt, hầu như bình thường không ai biết, thế mà đột nhiên vì Bạch Thảo phong có mấy đệ tử cực phẩm liền như cá chép hóa rồng, không ngờ chưởng giáo chân nhân cũng biết tên hắn.

"Bạch Thảo phong môn hạ đệ tử Dư Uy Hoa thí luyện trong Vạn Kiếm các đột phá cực hạn tấn chức siêu phẩm luyện yêu vũ giả chính là một việc trọng đại nhất của bản tông trong mấy vạn năm qua."

Lời của chưởng giáo chân nhân nói không chỉ ở ngoài quang tráo mà ở xung quanh, thậm chí cả mười vạn dặm Vạn Kiếm tông cũng đều nghe rõ.

Trong lúc nhất thời toàn bộ không gian chợt tĩnh lặng, cho dù là tiếng côn trùng bay cũng không nghe thấy.

Chỉ có giọng nói của chưởng giáo chân nhân vẫn vang vọng bên tai mọi người: "....siêu phẩm luyện yêu vũ giả....."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.